Sự bực bội trong lòng khiến Khương Điềm bực bội trợn mắt, dù chuyện xảy mắt cũng ngoài dự liệu, vô cớ tỏ tình trong văn phòng của Lục Tâm Manh, thậm chí còn thể Lục Cẩn Đường “ nỡ” bỏ cô, chuyện quá đúng lúc !
Nghĩ cô vẫn kìm mà trút bầu tâm sự với bên cạnh, “Anh cảm thấy tình huống căn bản nên ở nơi như thế ? Thật sự quá thiếu lãng mạn.”
Một câu của phụ nữ nhỏ bé khiến Lục Cẩn Đường bật , cũng quanh phòng khám của Lục Tâm Manh một vòng, kéo cô gái nhanh chóng ngoài.
“Nếu nơi phù hợp với tưởng tượng của em, đương nhiên đưa em tìm một nơi em thích, từng câu từng chữ những lời cho em .”
Có những lời một là đủ , Khương Điềm những lời tỏ tình từ miệng Lục Cẩn Đường trở thành những lời đáng giá.
…
Sau khi Lục Tâm Manh về nhà vẫn chút kìm suy nghĩ trong lòng, phụ nữ nhỏ bé đó phát cẩu lương cho lúc , thậm chí còn lớn đến mức nhồi miệng , cũng chút thể chấp nhận .
--- Chương 357 ---
Chỉ thể giữ một
Cô nhặt chiếc khăn tắm Khương Điềm dùng đó và thuận tay ném thùng rác trong nhà vệ sinh, “Tôi xem hai cãi sẽ thế nào, nếu mà còn đến cửa khách sạn để giúp hai nữa thì mang họ Lục nữa.”
Lời nguyền rủa của cô còn dứt, chiếc điện thoại đặt bàn reo lên. Nhìn điện thoại nhấp nháy màn hình tuy ghi chú, nhưng cô vẫn thuộc lòng đó.
Do dự hồi lâu cuối cùng vẫn bắt máy, ngay đó là giọng thể nghi ngờ của Lục Cẩn Đường vang lên trong ống , “Lát nữa sẽ trực tiếp đưa Điềm Điềm đến nhà em.”
“Tại đưa đến…”
Chưa đợi Lục Tâm Manh hết lời, Lục Cẩn Đường cúp điện thoại, tiếng “tút tút” trong ống vẫn khiến chút kìm lửa giận trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-572.html.]
Người đàn ông mãi mãi là như , chỉ cần đưa quyết định thì ai thể từ chối, cuối cùng chỉ thể chấp nhận chuyện .
Khi Khương Điềm một nữa đưa đến cửa nhà Lục Tâm Manh, tranh thủ lúc rời , cô vẫn kìm hỏi, “Chuyện gì , hai mới làm hòa ? Lại cãi đường ?”
Không Lục Tâm Manh lúc nguyền rủa tình cảm của hai , cô bực bội trợn mắt, đẩy Lục Tâm Manh nhà, khi đóng cửa mới tươi dặn dò Lục Cẩn Đường.
“Nhất định chú ý an , em ở đây đợi an về đón em về nhà.”
“Được.”
Chỉ cần lời hứa của đàn ông như , trái tim Khương Điềm cũng coi như thả lỏng. Cô đầu Lục Tâm Manh đang dựa giá sách, đầy hứng thú, chỉ haha ôm bụng nhanh chóng về phía cửa nhà vệ sinh.
Khi ngang qua Lục Tâm Manh, cô còn giả vờ như vô ý giải thích, “Em ăn vặt đường thể sạch lắm, nên khó chịu bụng vệ sinh .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Không ngờ cô còn kịp bước , cổ tay nắm chặt, ngay đó là giọng lạnh lùng của Lục Tâm Manh, “Đừng tưởng cô cố tình trốn giải thích, những chuyện cô và Lục Cẩn Đường làm trong phòng khám của nãy, ngày mai về xem camera giám sát chắc chắn sẽ kết quả.”
Người phụ nữ thể lắp camera trong văn phòng, Khương Điềm cũng dám che giấu gì nữa, chỉ cúi đầu với vẻ mặt ngượng ngùng, cầm lấy chiếc gối ôm bên cạnh ôm lòng, mới chậm rãi mở miệng giải thích.
“Em và Lục Cẩn Đường làm hòa , nhưng vì đường về việc đột xuất nên thể về nhà cùng em, em cũng ở một , nên đành tạm thời ở nhờ chỗ chị một thời gian .”
Chuyện Lục Cẩn Đường và Khương Điềm làm hòa cũng là chuyện bình thường, Lục Tâm Manh luôn nắm bắt trọng điểm của vấn đề, phụ nữ ở đây một thời gian chứ một ngày, cô vô
thức mở to mắt phụ nữ đối diện.
“Cô ở đây một thời gian ? Sao, Lục Cẩn Đường định để cô làm góa phụ ? Hay là căn bản làm hòa, cô lừa đó?”
Nói đến đây, Lục Tâm Manh chỉ hỏi về nơi ở tiếp theo của Lục Cẩn Đường, nhưng ngờ Khương Điềm hề ý định tiếp tục giải thích, chỉ lơ đãng xua tay giải thích.
“Nếu chị thích em ở đây thì em thể đến nhà An An ở, hoặc là tìm nhà một bạn khác ở cũng , chỉ là thời gian tới em chỗ nào để , nên chỉ thể cửa phòng khám của chị chuyện với những đến khám bệnh thôi.”