Trong một khoảnh khắc, Khương Điềm bắt đầu nghi ngờ Đinh Thành là vì lo lắng mà xuống tìm cô, chỉ đơn thuần moi móc thêm chuyện bát quái từ miệng vệ sĩ.
Không kìm cơn giận trong lòng, cô tiến lên trực tiếp túm cổ áo Đinh Thành thô bạo kéo đến cửa thang máy, suốt quãng đường tiếng kêu than thảm thiết khiến tỷ lệ ngoái đầu lên đến 200%.
Mãi đến khi bước trong thang máy, Đinh Thành mới dở dở vuốt mấy cái bộ quần áo chút nhăn nheo, lầm bầm.
“Ít em cũng là sĩ diện mà, chị cứ thế kéo em đây, thế thì em làm mà sống ở cái tòa nhà nữa, nếu em tìm bạn gái thì chị chịu trách nhiệm !”
Nói đến chuyện tìm bạn gái thì Khương Điềm thực sự giúp , cô há miệng mấy nhưng
giải thích thế nào, cô bực bội đảo mắt để che giấu sự ngượng ngùng .
Không khí trong thang máy từng lúc lạnh lẽo đến mức thấp nhất, Đinh Thành vốn tìm chuyện thêm vài câu, nhưng tìm mãi mấy chủ đề cũng chẳng hỏi gì.
Cửa mở, Đinh Thành như con ngựa hoang đứt cương lao về phía chỗ làm việc của , ý định để ý đến Khương Điềm phía .
Khương Điềm giả vờ thờ ơ , nhưng ánh mắt của cô bao giờ rời khỏi họ, cô chú ý đến hành động tay và những bản thiết kế chất đống mặt, tự chủ mà nhíu mày.
Đẩy cửa văn phòng , cô lạnh giọng gọi tên vài đồng nghiệp phía , khí chất lạnh lùng đó khiến giải thích thế nào, ánh mắt cầu cứu cuối cùng vẫn đổ dồn Đinh Thành.
Không chỉ họ nghi hoặc, Đinh Thành nãy ở trong thang máy cũng xảy chuyện gì, chỉ xòe tay với mặt, ăn ý khẩu hình miệng với mắt.
“Tự cầu phúc !”
Đợi lâu, mấy mới lê bước nặng nề , từng cúi đầu như những đứa trẻ mắc , tận hưởng sự tĩnh lặng cơn bão ập đến.
Cuối cùng một chịu nổi khí như , chậm rãi ngẩng đầu Khương Điềm đang nhíu mày một lời đối diện.
“Chị Điềm Điềm, gì chị cứ thẳng , chị cứ treo chúng em như thế đáng sợ quá, cho dù làm sai chuyện gì, cũng dùng cách để trừng phạt chứ!”
--- Chương 348 ---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-558.html.]
càu nhàu
Khi lời dứt, Khương Điềm nở một nụ , cô gõ nhẹ vài cái lên mặt bàn mặt để thu hút sự chú ý của .
“Gần đây, một cuộc thi kiến trúc sư lớn gửi thư mời cho , và định giao nhiệm vụ cho mấy .”
Không ai ngờ Khương Điềm đưa câu trả lời như , mấy họ từng tham gia một cuộc thi lớn thế bao giờ, nên khó tránh khỏi chút kích động quá đà.
Họ sang với ánh mắt kinh ngạc tương tự để xác nhận rằng thực sự lầm, nhưng tiếng reo hò phấn khích đó, là ánh mắt đầy lo lắng khi Khương Điềm đối diện.
“Khương Tổng, nghiệp vụ của chúng ở studio cũng hạng top, cô chắc chắn chúng thể tham gia cuộc thi như ?”
“Tôi còn là mới mà, đừng là thi thố, ngay cả một dự án độc lập còn tự thành nữa!”
“…”
Cuộc thảo luận ồn ào của mấy khiến Khương Điềm thấy phiền muộn, cô đập mạnh vài cái lên mặt bàn mặt, kết quả là lòng bàn tay đau rát.
Sức uy h.i.ế.p đối với vài cũng đủ , họ lập tức im bặt, chớp chớp đôi mắt vô tội Khương Điềm đối diện, ai nấy đều ngờ miếng bánh béo bở như rơi trúng đầu .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Đây là chuyện từ trời rơi xuống, nếu thật sự tạo danh tiếng, trong giới cũng coi như địa vị .
Khi mấy còn đang ngây , giọng đầy mong chờ của Khương Điềm cũng truyền đến tai họ, “Có bất cứ chỗ nào cần giúp đỡ thì cứ thẳng với . Lần sẽ mong đợi các mang về thứ hạng nào, quan trọng nhất vẫn là rèn luyện.”
Nhận rằng câu thể khiến mấy hiểu lầm ý , Khương Điềm liền nối tiếp câu , khôi phục vẻ lạnh lùng và uy nghiêm vốn .
“Đương nhiên, nếu thể mang về thành tích thì cũng thể chấp nhận.”
Cảm nhận khí chất toát từ Khương Điềm, mấy họ gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, vẻ mặt ơn vô cùng đó khiến Khương Điềm cũng khỏi khó xử.
Để khiến mấy đó tỏ "kinh hoàng" như mặt , cô vẫy tay nhắc nhở những mặt, “Trước tiên cứ ngoài làm việc , còn nhiều việc.”
Những bước khỏi văn phòng khỏi run rẩy một cái, Đinh Thành đợi sẵn ở cửa từ sớm liền nhanh chóng tiến tới, nắm c.h.ặ.t t.a.y họ hỏi.