Tưởng rằng tiếp theo thể khiến Lục Cẩn Đường tò mò, nhưng trong ống ngoài tiếng thở thì còn câu trả lời nào khác. Anh đành buông lỏng truyền đạt tin tức .
“Tin tức mà Lý Thiên Hạc bên đó nhận là giả, bây giờ việc mở chiếc hộp một nữa về điểm xuất phát. Chỉ với năng lực của Nguyên Tiêu và bọn họ, cho dù tập hợp tất cả cao thủ cả nước, cũng chắc tìm manh mối hữu ích.”
Người như Lý Thiên Hạc còn nhận manh mối giả, những như Nguyên Tiêu từng tìm hiểu về chiếc hộp làm thể phân biệt thật giả của manh mối.
Tin tức đối với Lục Cẩn Đường thực sự là tin . Anh một nữa khôi phục vẻ lạnh lùng ban đầu, thậm chí đáp một tiếng nào, cúp điện thoại.
Chỉ cần chuyện chiếc hộp giải quyết suôn sẻ, tâm trạng của Lục Cẩn Đường cũng khá hơn nhiều. Anh còn xem tài liệu nữa mà trực tiếp gọi cho Khương Điềm.
Đợi lâu điện thoại mới bắt máy. Khương Điềm một tay nghịch cọ vẽ trong tay, một tay cầm điện thoại, trông vẻ bận rộn đến quên cả trời đất.
Đinh Thành gõ cửa vẫn nhịn bật cảnh tượng mắt. Còn kịp gì Khương Điềm trừng một cái sắc lạnh đến dám gì nữa.
Bên , Lục Cẩn Đường mãi phát tiếng động nào, chỉ trầm giọng nhắc nhở cô, “Chuyện công ty xử lý xong , lát nữa sẽ đến studio ở cùng em.”
Nhìn đống bản thiết kế chất thành núi mặt, Khương Điềm còn tâm trạng chuyện với Lục Cẩn Đường. Cô băn khoăn nửa ngày cuối cùng vẫn chọn cách nhắc nhở, “Bên em bản thiết kế chất thành núi , nếu việc bận thì đừng qua đây. Đương nhiên, nếu đến đây làm phiền em cùng buồn chán thì em cũng ngại.”
Lục Cẩn Đường bây giờ chỉ Khương Điềm Nguyên Tiêu là thế nào, chỉ hờ hững đáp cô gái nhỏ ở đầu dây bên .
“Anh thể ở cạnh em, em cứ thoải mái vẽ bản vẽ của , ở bên cạnh sắp xếp tài liệu hoặc làm gì đó khác để g.i.ế.c thời gian là .”
“Vậy qua đây !”
Cúp điện thoại, Khương Điềm mới sực nhớ và Đinh Thành đang ở cửa, “Đây là những tài liệu sửa xong, đưa họ xem sự khác biệt giữa và khi sửa đổi.”
Đinh Thành Khương Điềm ngay cả khi làm việc cũng ở bên cạnh, còn bản thì vẫn cô đơn lẻ bóng, chỉ nghĩ thôi trong lòng cũng dâng lên từng trận chua xót.
Cầm lấy chồng bản thiết kế bàn, chút xót xa cho mắt. Nhìn đôi mắt đầy tơ m.á.u vì thức khuya của cô, cẩn thận nhắc nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-542.html.]
“Những thứ em đang làm trong tay là những thứ cần gấp, nhất thiết thành trong một ngày. Đến lúc thật sự làm hỏng sức khỏe thì sẽ đáng .”
Vừa nghĩ ngẩng đầu lên Đinh Thành vẫn di chuyển, cô nhắc nhở, “Cậu còn ngây đó làm gì?”
Tâm trạng làm việc như thiêu của sếp cũng lây sang cả Đinh Thành. Khi bưng một đống bản vẽ ngoài, còn quên giúp Khương Điềm truyền đạt sự nhiệt huyết trong công việc.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Chị Điềm sửa xong một phần bản vẽ , hãy chú ý kỹ những chỗ chị sửa và sự khác biệt so với thiết kế ban đầu của nhé.”
Có một tài giỏi như giúp họ sửa bản thảo, nhiệt huyết của các đồng nghiệp cũng tăng lên nhiều, bên ngoài tức thì bùng nổ một trận hò reo.
“Cảm ơn chị Điềm.”
“Chị Điềm vạn tuế.”
Hoàn để ý đến tình hình bên ngoài, tiếng reo hò khiến Khương Điềm giật , cây bút chì tay run lên giấy vẽ, để một đường dài.
Được Đinh Thành khuyên nhủ lúc nãy, cô cũng tự thư giãn một chút, nên dứt khoát dậy đến cửa văn phòng, thong dong họ với vẻ mặt tươi , ngược chút quen với ánh mắt như .
“Em là sẽ cho nghỉ phép, cũng tăng lương ! Sao tự nhiên cảm ơn em ?”
Bên cạnh, Đinh Thành sốt sắng đến bên cạnh Khương Điềm, thuận tay hiệu cho họ tiếp tục làm việc, mới đưa ly cà phê pha xong cho cô.
“Chị Điềm, đều lòng của chị mà, cảm ơn như chẳng là chuyện bình thường nhất ? Hay là chị định làm việc để tên?”
Mặc dù Khương Điềm kiểu như , nhưng cảm ơn như vẫn khiến cô quen, vành tai vô thức ửng lên một vệt hồng.
--- Chương 338 ---
Kết hôn
Khương Điềm ngượng ngùng vẫy tay với mặt, giả vờ để ý mà xua tay giải thích, “Tất cả là để các em sớm thành thạo, đều là những sẽ đại diện cho studio của chúng độc lập. Bây giờ việc quan trọng nhất là luyện thành thạo kỹ năng trong tay.”