Lục Cẩn Đường khựng một chút, từ từ đầu, giả vờ như gì : "Ai thế?"
"Ồ, Nguyên Tiêu." Khương Điềm thấy gì bất thường.
"Nguyên Tiêu?" Lục Cẩn Đường chút ghen tuông: "Hắn liên hệ với em làm gì?"
Cũng bởi ở bên Lục Cẩn Đường lâu, Khương Điềm lập tức nhận sự ghen tuông của : "Anh chuyện công việc, nên em bảo cứ đến. Anh yên tâm , ngoài công việc em sẽ tìm ."
"Thật ?" Lục Cẩn Đường vẫn còn chút nghi ngờ.
"Thật mà, chuyện em lừa làm gì chứ." Khương Điềm : "Vậy chứ thấy , trai bằng ?"
Lục Cẩn Đường hừ một tiếng, âm cuối vút lên: "Không."
"Anh giàu bằng ?"
"Hừ, đương nhiên là ."
"Thế thì thôi chứ, còn sợ gì nữa? Em ngoài công việc sẽ chuyện gì khác với , còn tin em ?" Khương Điềm một cách chân thành: "Vậy nên, yên tâm , nghĩ xem, ở cả thành phố A , mấy xuất sắc hơn chứ, em ngốc ? Không thích mà thích khác."
Những lời Khương Điềm lúc hợp ý Lục Cẩn Đường, khiến vui như nở hoa, nhưng tính cách kiêu ngạo cho phép thừa nhận một cách đường hoàng, hừ một tiếng: "Anh chỉ sợ em sẽ phá hoại thôi, em phá hoại một là đủ ."
Khương Điềm bật : " đúng đúng, em phá hoại một là đủ ."
Lúc đường thông thoáng, Lục Cẩn Đường đạp ga phóng xe .
Về đến nhà, hai rửa tay cùng ăn cơm. Có lẽ là thực sự đói, Khương Điềm còn uống thêm một bát canh so với ngày, thì no căng. Thế là khi ăn xong, cô dắt nhóc hư ngoài dạo tiêu cơm, còn Lục Cẩn Đường thì thư phòng làm việc.
--- Chương 333 ---
Bất ngờ dành cho Khương Điềm
Vừa xuống, nhận điện thoại, là Tần Hàm Vũ gọi đến: "Cẩn Đường , gần đây Senny gọi điện cho về tình hình của Lý Thiên Hạc ?"
"Có ." Lục Cẩn Đường trả lời: "Mấy lão già mục ruỗng trong bang phái của đây chúng xử lý ? Trước đây thông báo cho ?"
"Thế ?" Tần Hàm Vũ : "Chắc là uống rượu say quá nên quên mất chuyện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-535.html.]
Lục Cẩn Đường nhất thời cạn lời: "Vậy bây giờ gọi cho chỉ để hỏi chuyện thôi ? Cậu , thể cúp điện thoại đấy."
"Khoan , Cẩn Đường, còn một chuyện nữa." Tần Hàm Vũ vội vàng : "Tôi nhận điện thoại của Senny, là Lý Thiên Hạc tiến triển trong việc giải mã chiếc hộp , với ?"
"Cậu nghĩ ?"
Tần Hàm Vũ lẩm bẩm: " là, là đại ca với thì với ai chứ. Rồi nữa?"
"Rồi nữa?"
"Cái , manh mối bây giờ thể sẽ trực tiếp giải mã chiếc hộp đó!"
Lục Cẩn Đường "Ừm" một tiếng: "Vậy thì ?"
"Vậy thì là , xem ? Lỡ mà thật sự giải mã chiếc hộp chẳng kiếm lớn ?"
Lục Cẩn Đường vốn tranh cãi quá nhiều với Tần Hàm Vũ vì chiếc hộp vô nghĩa , lạnh nhạt chất vấn: "Chuyện chiếc hộp khi nào điều tra rõ ràng hãy với ."
Tần Hàm Vũ bình tĩnh , đột nhiên hiểu tại giọng điệu của kỳ lạ như . Hắn hít một lạnh nhận và cố ý vạch trần thái độ lạnh nhạt của Lục Cẩn Đường.
"Cô đang ở bên cạnh đúng ! Vậy thì làm phiền chuyện của hai nữa ."
Nói xong, đợi Lục Cẩn Đường trả lời, Tần Hàm Vũ dứt khoát cúp điện thoại tiện tay ném điện thoại sang một bên. Hắn đầu vẫy tay với phụ nữ đang đối diện, tay vẫn cầm ly sâm panh, vỗ vỗ vị trí bên cạnh .
Người phụ nữ hiểu ý, mặt nở nụ , uyển chuyển bước đến bên cạnh , như một chú mèo con dựa lòng , những ngón tay thon dài ngừng trêu chọc .
"Điện thoại xong , thời gian còn của là của em ."
Cả căn phòng chìm sự ngọt ngào.
Đầu dây bên , Lục Cẩn Đường cúp điện thoại, tùy ý lật vài trang tài liệu. Những chữ đó như mọc thêm chân, chẳng thể chút nào, trong lòng tràn ngập hình bóng phụ nữ nhỏ bé đang dắt nhóc hư ngoài.
Nỗi nhớ nhung tràn ngập khiến trực tiếp gập tài liệu , xách lấy bộ quần áo để ghế nhanh chóng khỏi nhà.
"Nhóc hư, con chạy nhanh thế làm gì? Thật sự là dắt chó dạo chó dắt dạo nữa."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Giọng Khương Điềm lớn nhỏ nhưng đủ để thu hút ít tiếng từ những đông đúc trong công viên. Mấy em bé yêu chó gần đó cũng kìm mà dừng chân trêu chọc nhóc hư.
Lần nhóc hư khá hợp tác, ngừng vẫy vẫy đuôi để chiều theo hành động của mấy bé, thu hút sự chú ý của những xung quanh. Nhất thời, nó trở thành con vật yêu thích nhất ở đây.