An Mịch đảo mắt, Chu Hùng Thiên bây giờ ở bờ vực tức giận , cứng rắn chắc chắn , lúc chỉ thể mềm mỏng thôi. Thế là cô dang tay và đan mười ngón tay tay , : "Là của em, em xin , thật sự xin . Giám đốc, em cũng xin , là của em, đừng giận nữa."
Khương Điềm một bên gần như ngạc nhiên thán phục, cái tài tiến lùi của An Mịch đúng là cô thể bì kịp.
Thấy An Mịch xin , cơn giận của Chu Hùng Thiên cũng nguôi phân nửa, sang Khương Điềm, "Điềm Điềm, lời em là ý gì?"
Quyền lên tiếng cuối cùng cũng trở với , Khương Điềm mở lời, "Em thấy thể tiếp tục làm việc cùng An Mịch trong cùng một công ty nữa. Dù mở công ty mới cho cô thế nào nữa, em thực sự cảm thấy thể hòa hợp với cô . Vậy nên, Giám đốc, xem tính ."
"Ý gì? Tức là, em và Mịch Mịch thể ở cùng một công ty ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
"Vâng, ở Thịnh Thiên Tây Khu, em và An Mịch chỉ thể một ở . Nếu chọn An Mịch, em sẽ lập tức rời ."
Chu Hùng Thiên Khương Điềm, "Em đang đe dọa ?"
"Em chỉ sự thật thôi, còn quyết định thế nào thì do Giám đốc tự định."
Sắc mặt Chu Hùng Thiên dần trở nên xanh mét, thái độ của Khương Điềm cũng vô cùng cứng rắn, trông vẻ chỉ cần Chu Hùng Thiên chọn An Mịch là cô chắc chắn sẽ hai lời mà rời ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-521.html.]
An Mịch nắm bắt tình hình hiện tại, lúc làm loạn thì còn đợi khi nào? Thế là cô với vẻ mặt đầy tủi : "Giám đốc, tại ạ? Em xin mà? Sao vẫn chịu tha thứ cho em? Có em làm đủ ? Nếu thì cứ đánh em vài cái cũng , em sẽ gì ."
Chu Hùng Thiên đầu An Mịch, "Mịch Mịch, em đừng , bây giờ là thời đại nào , thể đánh em chứ? Huống hồ em cũng làm chuyện gì quá đáng, chẳng qua là giận dỗi một chút thôi mà? Điềm Điềm cũng hiểu chuyện như thế, chỉ là bây giờ cô đang trong cơn tức giận, đợi cô nguôi giận sẽ tự hiểu thôi, đúng Điềm Điềm?"
Lời cho Khương Điềm đủ mặt mũi , nếu là đây Khương Điềm lẽ thuận theo đó mà xuống nước, dù cuộc sống là quan trọng nhất. bây giờ thì khác , An Mịch đúng một điều, cô Lục Cẩn Đường hậu thuẫn, nên cô sẽ nhịn thêm bất cứ ấm ức nào nữa.
"Giám đốc, em nãy đang chuyện nghiêm túc với , đùa cợt, cũng chuyện gì quá đáng, chỉ là thể ở cùng công ty với An Mịch nữa thôi. Một xuất sắc như cô , tin rằng dù cũng sẽ xuất sắc,
ạ?"
Chu Hùng Thiên hề lời châm biếm trong câu của Khương Điềm, ngược còn thấy Khương Điềm đúng, trong lòng cũng chút d.a.o động, An Mịch, "Điềm Điềm cũng lý, Mịch Mịch, là mở cho em một công ty khác nhé, thể đích dạy em, hơn làm trợ lý ?"
Nếu An Mịch thực sự ngoan ngoãn thì lúc lẽ nên thuận theo lời Chu Hùng Thiên, khiến khó xử. lúc cô chẳng hề Khương Điềm đà lấn tới, hơn nữa nếu đồng ý thì tức là cô lùi bước.
Khương Điềm Lục Cẩn Đường hậu thuẫn thì chứ? Bây giờ là ở công ty của Chu Hùng Thiên, là một nhân viên mà cô chuyện còn cứng rắn như thế, cô , với tư cách là bạn gái của Giám đốc, lúc mà lùi một bước chẳng sẽ mất mặt hơn ?
" em thấy Giám đốc cũng là một xuất sắc mà, theo một xuất sắc như Giám đốc thì chắc chắn sẽ còn xuất sắc hơn nữa ạ? Vậy nên em vẫn làm cùng Giám đốc để học hỏi thêm. Giám đốc cứ yên tâm, những chuyện thừa thãi em sẽ bao giờ làm nữa. Nếu điều gì hài lòng về em, cứ việc dạy dỗ, em tuyệt đối sẽ oán than."
Tuy lời ngược ý của Chu Hùng Thiên, nhưng phần nhiều vẫn là xin Khương Điềm, vì Chu Hùng Thiên trong lòng càng thêm thương xót An Mịch, dịu dàng cô , "Mịch Mịch, em cần làm nhiều như . Điềm Điềm, vì Mịch Mịch thế , em cứ làm theo lời cô . Sau cô chắc chắn sẽ làm những chuyện khác nữa , nể mặt một , tin cô một ."