Bạch Trung đó thấy bốn trong nhà, liền đẩy Bạch Nhiên phía : "Xin và phu nhân !"
Bạch Nhiên mặt , hề ý định xin . Bạch Trung liếc mắt một cái, hai gã đàn ông to lớn hai bên Bạch Nhiên lập tức nắm chặt vai , ép cúi .
Bạch Trung đó cũng cúi xin vợ chồng Lục Quốc Trung: "Thưa , đều là do dạy dỗ thằng hỗn xược tử tế. Không ngờ nó dám làm chuyện như , còn khiến Thiếu gia và Thiếu phu nhân thương, thật sự là..."
Hạ Lan và Lục Quốc Trung , tiến lên đỡ Bạch Trung dậy: "Không , cũng lý do vì thằng bé Bạch Nhiên ghét Cẩn Đường đến thế. Chúng hiện giờ là đối tác, ông cần hạ thấp như ."
"Những gì bây giờ, chẳng đều là do ban cho ? Giờ đây thằng con hỗn xược của làm chuyện như , thật sự còn mặt mũi nào mà tiếp tục điều hành công ty mà ngài ban cho. Giấy chuyển nhượng cổ phần mang đến , cũng ký tên, giờ xin trao cho ngài." Bạch Trung , đón lấy bản hợp đồng do bên cạnh đưa tới, chuẩn đưa cho Lục Quốc Trung.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lục Quốc Trung vội vàng từ chối. Không gì khác, năm xưa ông chỉ trao cho Bạch Trung một công ty nhỏ, việc ông thể thành lập Tập đoàn Bách Lục ngày nay đều nhờ thực lực của chính .
Huống hồ, chuyện Bạch Nhiên vốn tham gia. Cho dù Bạch Nhiên tham gia nữa, thì đó cũng là cái nhân gieo từ , mới tạo thành cái quả hiện tại. Dù thế nào nữa, Lục Quốc Trung
cũng lý do để chấp nhận việc chuyển nhượng cổ phần của Bạch Trung, ông cũng hề ý định chấp nhận.
"Hiện tại chỉ là tìm thấy danh của Bạch Nhiên tên cướp đó mà thôi, chứ kết luận chuyện là do Bạch Nhiên làm. Hơn nữa, việc ông nghiêm khắc quản thúc Bạch Nhiên và Hạ Lan đều , cũng cho rằng Bạch Nhiên sẽ làm chuyện mí mắt ông. Chuyện chuyển nhượng cổ phần thì cần nhắc đến nữa."
"Cho dù thằng nhóc hỗn xược làm chuyện , nhưng nó cũng làm ít chuyện bậy bạ, cũng . Trước đây vốn thương hại nó nên mới cứ nuông chiều, nhưng ngờ nuông chiều đến mức thành thế . Việc chuyển nhượng cổ phần nếu đưa cho ngài, trong lòng thật sự yên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-397.html.]
Bạch Trung cố chấp, một khi tin một lý lẽ c.h.ế.t cứng nào đó thì những lời khác gì cũng vô ích.
Lục Quốc Trung thở dài một , Bạch Trung là , ông cũng giở trò gì với Bạch Trung, thế là : "Nếu ông cứ khăng khăng nghĩ như , cũng thẳng thắn đây. Những mặt ở đây đều chuyện năm xưa.
Tôi thế nhé, nếu vì Bạch Nhiên và ông, mất con trai Lục Cẩn Đường, thì cũng là thành tựu hiện tại của . Nếu ông cứ khăng khăng nghĩ như , chẳng lẽ đưa Lục Cẩn Đường cho ông thì mới coi là sòng phẳng?"
Lục Cẩn Đường tự dưng vạ lây.
Bạch Trung những lời của Lục Quốc Trung làm cho hoang mang tột độ: "Tôi cần Thiếu gia làm gì?"
"Thế thì cần cổ phần của ông làm gì?" Lục Quốc Trung : "Ông nghĩ Lục Thị của thiếu chút cổ phần đó của ông ?"
"Tiên sinh, ý . Dù chút cổ phần của Bách Lục đối với Lục Thị quả thực chỉ là hạt cát trong sa mạc, là do dạy dỗ Bạch Nhiên tử tế, mang nhiều phiền phức cho Thiếu gia và ngài. ngoài những thứ , cũng nghĩ thứ gì khác để thể xin ngài." Bạch Trung , cúi đầu chào Lục Quốc Trung một nữa.
"Tôi năm xưa chỉ trao cho ông một công ty nhỏ, ông dùng Bách Lục, lớn hơn gấp mấy công ty nhỏ đó để trả , là quá ? Những việc ông làm cho , cho Lục Thị bao năm qua, đều , ngoài cũng . Nếu chấp nhận, ông truyền thông bên ngoài sẽ thêu dệt, và Lục Thị như thế nào , Bạch Trung, ông là cố ý?"
Bạch Trung ngây , ông nghĩ đến nhiều như , vội vàng phủ nhận: "Không, , ý . Tôi chỉ bù đắp cho những lầm mà Bạch Nhiên gây thôi, nghĩ nhiều đến ."
"Vậy thì cứ coi như chuyện bù trừ cho những chuyện đây." Lục Quốc Trung xua tay, Bạch Nhiên: "Bạch Nhiên, hẳn là hiểu rõ mối quan hệ lợi hại chứ?"
Bạch Nhiên xuống đất trả lời, nhưng vẻ mặt dịu nhiều so với lúc nãy.