Sủng thê, ông xã muốn ôm - Chương 380

Cập nhật lúc: 2025-08-09 13:41:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông vết bớt , đóng vai trò phiên dịch: “Thằng mù đó tiếng Trung. Hắn cần sợ, bao lâu nữa cô còn đáng sợ hơn .”

Đây là lời an ủi ? Chẳng buồn chút nào. Khương Điềm nên gật đầu, trả lời thế nào. Cô chợt nhớ lời đàn ông , tiếng Trung Quốc, nghĩa là nước đó. Cô thử hỏi: “Nghe giọng điệu của mấy , giống ở đây nhỉ.”

“Cô còn giọng điệu của chúng ?” Người đàn ông vết bớt hứng thú Khương Điềm.

“Không , nên mới hỏi.” Khương Điềm đáp.

“Dù cô cũng sắp c.h.ế.t , cho cô cũng . Chúng là dân nhập cư trái phép.” Người đàn ông vết bớt .

Khương Điềm trong lòng hiểu , điều giải thích rõ . Một băng nhóm g.i.ế.c lớn như truy nã, hóa là do nhập cư trái phép. “Vậy thì mấy ở đây chẳng khó khăn ?”

“Sao? Cô, một kẻ sắp c.h.ế.t , còn lo lắng cho chúng ?” Thanh niên vết sẹo .

Khương Điềm thấy thì sợ hãi, vội vàng lắc đầu: “Tôi ý đó.”

“Cái ánh mắt của cô thể thu , cô thấy cô là sợ đấy.” Một ở ghế .

“Xì, cứ như đấy, nếu quen thì cứ móc mắt .” Thanh niên vết sẹo để ý .

Khương Điềm dám thở mạnh, sợ rằng bọn họ ý sẽ làm gì cô.

Sau đó, căn phòng chìm sự tĩnh lặng kéo dài. Khương Điềm ngoài cửa sổ, từ lúc bắt cóc đến giờ, trôi qua bao lâu . Phía xe cũng đồng hồ, bây giờ là mấy giờ, nhưng vẻ thời gian trôi qua lâu , nhưng chiếc xe vẫn dấu hiệu dừng . Thực đây là điều , nó giúp kéo dài thời gian để Lục Chi Đình thể tìm thấy cô.

“Tôi hình như với cô , đừng ảo tưởng rằng cô thể trốn thoát khỏi đây.” Vết sẹo nhận thấy biểu cảm của Khương Điềm, nhắc nhở.

Khương Điềm vội vàng cúi đầu: “Tôi , , chỉ ngoài thôi.”

“Không thì nhất, nếu còn giao hàng, thật sự cho cô một kết cục nhanh gọn lẹ!”

Khương Điềm trong lòng khổ, thì thật sự cảm ơn đấy.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Nghĩ đến việc cố gắng moi thêm tin tức, chừng sẽ ích gì đó, cô bèn : “Tiếng phổ thông của mấy .”

Người đàn ông hút thuốc lái xe phía : “Đương nhiên , bọn vốn là ở đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-380.html.]

“Vậy tại còn nhập cư trái phép?” Khương Điềm hiểu.

Người đó hừ lạnh một tiếng, “Sao, moi tin ?”

“Không, . Các chẳng , đừng hão huyền mơ tưởng chuyện trốn thoát ư? Thế thì trốn thoát , cho dù thì cũng chỉ là tự ôm cục tức mà thôi, ạ? Tôi đây cứ căng thẳng là nhiều, các đừng để ý nhé. Nếu các trả lời thì cứ mặc kệ.” Khương Điềm vội vàng giải thích.

--- Chương 235 ---

Cùng qua đêm

Người đàn ông rít thêm một thuốc, dừng một lúc : “Chúng ném đến đó.”

“Ném?” Khương Điềm kinh ngạc, “Tại ném đến đó?”

Người đàn ông hút thuốc một câu bằng ngôn ngữ của họ, ngữ khí nặng, như lời mắng chửi. Thấy đó tức giận, Khương Điềm vội vàng : “Xin , nếu… nếu tiện thì thôi đừng nữa.”

“Có gì mà tiện chứ, chỉ là nhớ một chuyện thôi, đồ hèn nhát!” Kẻ mặt sẹo khinh bỉ .

Người đàn ông hút thuốc đầu cãi với kẻ mặt sẹo, Khương Điềm càng dám thở mạnh, dù cũng vì vấn đề của mà hai đó mới cãi , nếu đổ sang thì nguy to .

Hai cãi càng lúc càng gay gắt, cho đến khi đàn ông mắt gõ mạnh cửa sổ, cả hai mới im bặt, nhưng đều lộ vẻ bất mãn, thở hổn hển. Khương Điềm liền chuyển chủ đề: “Còn bao xa nữa thì tới chỗ chủ của các ?”

“Sao? Cô c.h.ế.t nhanh hơn ?” Một ghế .

Khương Điềm im bặt, chỉ lo chuyển chủ đề mà quên mất chuyện .

“Còn một ngày đường nữa. Đoạn đường cuối cùng cô cứ tận hưởng .” Người đàn ông vết bớt .

“Một ngày đường?” Khương Điềm ngạc nhiên, cô cứ nghĩ sẽ là một nhà kho tồi tàn nào đó ở thành phố A, hoặc ở ngoại ô, lâu như , sắp tới thành phố bên cạnh . Không ngờ Tô Bội tốn công tốn sức đến thế, chỉ để g.i.ế.c cô thôi ?

“Sao? Chê thời gian quá dài ?”

“Không .” Khương Điềm vội vàng phủ nhận. Rốt cuộc là loại tâm lý gì mà cho rằng sống quá lâu chứ! “Tôi chỉ lạ chọn địa điểm xa đến .”

“Chuyện chẳng còn ‘cảm ơn’ cô ?” Kẻ mặt sẹo .

“Tôi?” Khương Điềm hiểu, “Có liên quan gì đến ?”

Loading...