Hạ Lan một bên khó xử nên khuyên ai, con trai và chồng trong lòng bà vị trí như , nhưng dù bà vốn tính ôn hòa, cũng khó để nhận con trai thích Tô Bội, nên đành khuyên: “Hai đứa đừng cãi nữa, chuyện cả hai đều , tại thể xuống từ từ chuyện?”
“Mẹ!” Lục Chí Đình . “Sao trông chừng ông già đó, con đính hôn , hơn nữa truyền thông cũng công bố , Khương Điềm mới là vợ cưới của con, còn để phụ nữ xen !”
“Nghịch tử!” Lục Quốc Trung bạo nộ. “Tao nuôi mày lớn thế , mày gọi bố mày như ?!”
“Hừ!” Lục Chí Đình thờ ơ hừ một tiếng, kéo Khương Điềm định ngoài. “Dù cũng chẳng gì để với bố nữa, Khương Điềm là vợ cưới của , điểm sẽ đổi nữa!”
“Mày, mày!!” Lục Quốc Trung tức đến mức nên lời.
Hạ Lan vội vàng khuyên giải. “Chí Đình, đây vốn ý của bố con, thật sự là Bội Bội cứ bám riết lấy bố con, bố cô đưa hạng mục hợp tác mới nhất, bố con tai mềm con cũng , chuyện thật sự thể trách hết bố con .”
“Dù , nếu phụ nữ đó còn đến nữa, con sẽ đơn phương hủy hết hợp tác với nhà họ Tô.” Nhìn mặt , Lục Chí Đình lùi một bước.
“Được, bố con đồng ý, sẽ , đúng Quốc Trung?” Hạ Lan vội vàng đồng ý, đầu liếc mắt hiệu cho Lục Quốc Trung, Lục Quốc Trung hừ lạnh một tiếng trong nhà.
Đây chính là sự ngầm đồng ý.
Hạ Lan bất lực một tiếng. “Hay là hai đứa ăn cơm hãy ? Điềm Điềm, gọi là Điềm Điềm , ăn cơm hẵng nhé.”
“Không cần , Hạ phu nhân, chúng cháu đến đây ăn , cảm ơn ý của cô.” Khương Điềm áy náy với Hạ Lan.
Bị từ chối, Hạ Lan cũng để tâm. “Vậy , hai đứa về đường cẩn thận nhé.”
“Vâng, , chúng con đây.” Lục Chí Đình choàng tay qua vai Khương Điềm với Hạ Lan. “Mẹ cũng chú ý sức khỏe nhé.”
“Đi .” Hạ Lan hiền từ vẫy tay với Lục Chí Đình.
Tạm biệt Hạ Lan xong, Lục Chí Đình trực tiếp đưa Khương Điềm về công ty mà lái xe về nhà.
“Ê, thế?” Khương Điềm thấy hướng đúng liền vội hỏi.
“Làm ầm ĩ một trận thế chiều nay còn tâm trạng làm việc nữa, xin nghỉ lãnh đạo của em một buổi, thời gian còn chúng tận hưởng thế giới riêng của hai nhé.” lúc đèn đỏ, Lục Chí Đình dừng xe, đột nhiên nghiêng hôn Khương Điềm một cái. “Gần đây những việc cần xử lý vẫn tiến triển, ngày mai thể gặp em nữa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-38.html.]
“Được, nhưng đừng hôn ở ngoài đường mãi thế chứ, ngượng lắm.” Khương Điềm ngượng ngùng đẩy khuôn mặt Lục Chí Đình đang gần . “Đèn xanh , lái xe .”
Vừa đóng cửa một cái, Khương Điềm Lục Chí Đình bế lên giường, đỏ mặt tiếp tục hôn Lục Chí Đình, từ từ đẩy xuống. Ngay khi Lục Chí Đình định hành động tiếp theo, điện thoại đột nhiên reo lên, vốn định , nhưng điện thoại cứ reo mãi ngừng.
“Đi điện thoại !” Khương Điềm đẩy Lục Chí Đình. “Nhanh lên!”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lục Chí Đình mặt đen sì nhấc điện thoại. “Tốt nhất là việc gì đó gọi cho !”
“Ấy, đừng nóng thế chứ!” Người đàn ông ở đầu dây bên , Lục Chí Đình lập tức cúp máy. Mười giây điện thoại reo. “Có việc! Tôi thật sự việc! Việc nhờ điều tra manh mối mới .”
“Chuyện cái hộp ban đầu là ai truyền ?” Lục Chí Đình liếc Khương Điềm đang giường, thật cảm ơn cái hộp , nhờ nó mà mới gặp Khương Điềm.
“Quán bar chúng thường đến, qua đây .” Người đàn ông .
“Được , đợi một lát, sẽ đến ngay bây giờ.” Lục Chí Đình đáp một tiếng, cúp điện thoại mặc quần áo với Khương Điềm: “Tôi ngoài một chuyến, tối nay em cần đợi ăn cơm .”
“Là chuyện cái hộp ?” Khương Điềm hỏi, Lục Chí Đình sắp ngoài chút thất vọng.
Lúc Lục Chí Đình mặc xong quần áo, hôn lên trán Khương Điềm. “ là chuyện cái hộp, xin thể ở bên em.”
“Không , việc của quan trọng hơn, cứ , cần lo lắng cho em.” Khương Điềm kéo khóe môi lên với Lục Chí Đình.
Lúc khỏi cửa, mí mắt Lục Chí Đình giật giật, đầu Khương Điềm với dì Trương: “Chăm sóc cô cẩn thận, nếu cô ngoài thì nhớ cho .”
“Vâng, thiếu gia.” Dì Trương gật đầu.
--- Chương 24 ---
Lại là cái hộp đó
Kể từ khi ở bên Khương Điềm, Lục Chí Đình hiếm khi đây nữa, nhất thời vẫn quen với ánh đèn mờ ảo và mê hoặc .
Thấy Lục Chí Đình bước , Tần Hàm Vũ vẫy tay. “Chí Đình, đây !”
“Sao đến đây bàn chuyện, thể tìm một chỗ yên tĩnh hơn ?” Thấy Tần Hàm Vũ vẫy tay, Lục Chí Đình tới đ.ấ.m cho một cái.