Sau khi ăn no nê, Khương Điềm hài lòng vỗ bụng về nhà. Những chuyện xảy đó cứ như một màn kịch hài nhỏ, khi ăn xong Khương Điềm quên sạch bách .
--- Chương 159 ---
Khương Điềm thương
Về đến nhà, cún con vẫn như thường lệ đợi ở cửa chào đón. Có lẽ vì ở nhà nên Khương Điềm mệt đến chết, thời gian để ý đến cún con, cô lê lết xác mệt mỏi lên lầu, lên lầu xong thì đổ vật giường, đến tắm cũng tắm.
Lục Chí Đình lên lầu đó thấy cảnh Khương Điềm bẹp dí như cái bánh giường, bất lực : "Vừa nãy ở bữa tiệc thấy em mệt thế ."
"Đừng chuyện với em, bây giờ em chỉ ngủ thôi."
"Vừa tẩy trang cũng tắm mà ngủ em sợ chính cũng thấy ghét ." Lục Chí Đình đến bên Khương Điềm, nhẹ nhàng vỗ vỗ eo Khương Điềm, "Ngoan, tắm ."
"Không động đậy, cứ để em c.h.ế.t như ." Giọng Khương Điềm nghèn nghẹn trong chăn.
Lục Chí Đình bất lực thở dài một , vươn tay lật Khương Điềm sang một bên, đó bế ngang cô lên.
Khương Điềm giật , vội vàng vùng vẫy, "Làm, làm gì thế?"
"Nếu em động đậy, thì bế em tắm ."
Cửa phòng tắm vốn gần giường, Lục Chí Đình hai bước đến cửa phòng tắm. Lục Chí Đình mỉm ghé sát tai Khương Điềm, "Em tự tắm, là giúp em tắm?"
Nụ của Lục Chí Đình thật sự quá trêu ngươi, Khương Điềm cái nụ đó làm cho choáng váng, ngẩn trong chốc lát. Lục Chí Đình liền nhân lúc cô ngẩn mà bế cô phòng ngủ. Khương Điềm lúc mới phản ứng , sức đẩy Lục Chí Đình, "Buông em , em tự ."
"Muộn ." Lục Chí Đình ghé sát tai cô .
Đương nhiên, cuối cùng Lục Chí Đình vẫn để cô tự tắm. Khương Điềm đẩy Lục Chí Đình ngoài xong còn khóa trái cửa , nhưng Lục Chí Đình cũng tức giận, thỏa mãn l.i.ế.m nhẹ khóe môi phòng tắm của .
Khương Điềm dường như ám ảnh, bình thường cô đều mặc áo hai dây mùa hè quen thuộc, bằng bộ đồ dài tay dài quần mặc mùa thu, tự bọc kín mít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-258.html.]
"Em làm gì thế ?" Lục Chí Đình trêu chọc, "Đang cosplay phụ nữ Trung Đông ?"
"Anh quản !" Vừa thấy Lục Chí Đình là mặt Khương Điềm lập tức đỏ bừng. Lục Chí Đình đang bên giường, Khương Điềm thì vẫn ở cửa phòng tắm, "Không còn đến thư phòng ? Đi nhanh !"
Lục Chí Đình liền dậy về phía thư phòng, Khương Điềm cũng theo , vốn dĩ phòng của hai là hai căn phòng cải tạo nên độ rộng rãi thể tưởng tượng . Lục Chí Đình một bước, Khương Điềm cũng di chuyển theo, luôn giữ ở góc đối diện. Đến khi Lục Chí Đình đến cửa, Khương Điềm vẫn trong trạng thái phòng .
"Tôi đáng sợ đến ?" Thấy Khương Điềm dáng vẻ , Lục Chí Đình cảm thấy buồn , sải bước đến mặt Khương Điềm, nhân lúc cô chuẩn bỏ chạy thì giữ chặt hai cánh tay cô, ấn cô tường và hôn xuống.
Khương Điềm giãy giụa hai cái giãy nữa, đến khi Lục Chí Đình buông cô cô mới từ từ thở phào một .
"Tôi thư phòng đây." Lục Chí Đình hôn thêm một cái đôi môi sưng của Khương Điềm mới rời .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lục Chí Đình , Khương Điềm mới cởi hết bộ đồ ngủ cô mặc lúc nãy .
"Nóng c.h.ế.t mất." Khương Điềm , nhưng là vì trời nóng thật vì hành động của Lục Chí Đình làm cô nóng.
Vì chuyện , Lục Chí Đình dù đang làm việc cũng vẫn . Anh đang xử lý tài liệu tay thì nhận điện thoại từ Tần Hàm Vũ. Lục Chí Đình máy, "Sao thế?"
"Là xem thường bọn già khọm đó , còn tưởng là lũ chỉ ba hoa thôi, ngờ bọn họ vẫn chút thực lực đấy." Giọng Tần Hàm Vũ trong điện thoại chút bối rối, nhưng ngoài cũng cảm xúc nào khác.
Lục Chí Đình khẽ yên tâm, "Người là , xảy chuyện gì ?"
"Lần khi gọi điện cho xong liền tìm Lý Thiên Hạc bàn bạc luôn, lẽ vì quá vội vàng nên bọn họ phát hiện manh mối, đang chuyện thì tấn công bất ngờ."
"Tấn công bất ngờ?" Lục Chí Đình nhíu mày, "Thế hai thương ?"
"Tay của Jenny gãy xương, nhưng nghiêm trọng lắm, những khác , nhưng Lý Thiên Hạc hình như bọn họ khống chế , tìm Lý Thiên Hạc nữa e là dễ ." Tần Hàm Vũ thở dài một .
Lục Chí Đình dừng một chút, suy nghĩ : "Những trong băng đảng của Lý Thiên Hạc ai quy thuận ? Anh thể trụ đến bây giờ chắc chắn chỉ một chống đỡ ."
Tần Hàm Vũ im lặng một lúc : "À đúng ! Sao nghĩ nhỉ, quả nhiên thông minh hơn nhiều!"