Sủng thê, ông xã muốn ôm - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-08-09 13:29:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mình ngay Bạch Nhiên sẽ bỏ cuộc dễ dàng như mà, tên khốn!” Khương Điềm khẽ mắng một tiếng, với Lục Tâm Manh: “Cậu đừng vội, bày tỏ thái độ của , cứ cảm thấy hợp gì đó, xem bố thể xem xét nữa .”

“Vô ích thôi, tớ , nhưng họ nghĩ đó là cái cớ để tớ trốn tránh.” Lục Tâm Mông bất lực , “Sao tớ gì thì họ chịu , khác bừa một câu họ tin sái cổ!”

“Thế thì…” Khương Điềm nghĩ một lát, “Bên bố thì tớ chắc chắn thể nhúng tay . Lục Chí Đình thì đang làm, tớ còn định đợi xong việc nhờ giúp. Giờ tớ mà tìm Lục Chí Đình, cũng sẽ đồng ý để và Bạch Ran qua .”

“Cảm ơn nhé Điềm Điềm.” Đầu dây bên mơ hồ tiếng gõ cửa, Lục Tâm Mông : “Bố tớ gọi, tớ cúp máy đây.”

Cúp điện thoại xong, Khương Điềm đẩy cửa phòng ngủ bước thư phòng. Lục Chí Đình đang cầm tài liệu xem, Khương Điềm nhẹ nhàng gõ cửa, “Anh vẫn đang bận ?”

Nghe tiếng, Lục Chí Đình đặt tài liệu xuống, : “Là tài liệu dùng cho cuộc họp ngày mai, chuyện gì ?”

Khương Điềm cũng định vòng vo với Lục Chí Đình, cô thẳng vấn đề: “Em chuyện nhờ . Bố Lục Tâm Mông thích Bạch Ran, còn mời Bạch Ran về nhà làm khách nữa. Bạch Ran là thế nào thì em cũng cần , chắc chắn lợi dụng Tâm Mông thôi.”

Sắc mặt Lục Chí Đình đột nhiên trở nên nặng nề, “Ngày mai sẽ tìm chú hai. Em yên tâm, chuyện nhất định sẽ khoanh tay .”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

--- 137 ---

Dạy dỗ nhân viên

Khương Điềm an tâm, “Em ngay sẽ mà. Thế thì em với Tâm Mông đây.”

“Khoan !” Lục Chí Đình gọi Khương Điềm khi cô định rời , “Em cứ thế mà ?”

Khương Điềm ngây , “Thế thì ạ? Anh chuyện gì ?”

“Anh giúp em, cho chút thù lao nào ?” Lục Chí Đình tựa lưng ghế Khương Điềm, ánh mắt dán chặt cơ thể cô đang quấn khăn tắm.

Khương Điềm lập tức đỏ mặt, “Anh , khi em đồng ý thì sẽ đòi hỏi em ?”

“Em đang nghĩ gì .” Lục Chí Đình dậy khỏi ghế, mặt là nụ cưng chiều. Anh đến cửa, chống tay khung cửa, nâng cằm Khương Điềm lên và khẽ hôn lên má cô mềm mại còn vương mùi hương, “Anh thù lao là cái , em tưởng là cái gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-222.html.]

Xoẹt một cái, Khương Điềm đỏ bừng mặt như con tôm luộc, lắp bắp : “Em, em , đang , gì. Anh bận nhé, em , đây.”

Nói xong Khương Điềm chạy trốn như bay. Lục Chí Đình bật , mùi hương sữa tắm Khương Điềm vẫn còn vương vấn. Lục Chí Đình đưa tay nắm lấy mùi hương hư vô , đặt lên môi khẽ hôn một cái, bàn làm việc tiếp tục công việc.

Khương Điềm rời khỏi chỗ Lục Chí Đình xong thì trực tiếp trùm kín bằng chăn, cho đến khi ngột thở mới chịu dậy. Dậy xong Khương Điềm lấy điện thoại gọi cho Lục Tâm Mông, “Tớ với Lục Chí Đình , sẽ khoanh tay chuyện của .”

“Thật ?” Lục Tâm Mông khó tin, “Không gì mà đồng ý ư?”

“Tớ lừa làm gì chứ. Tớ còn gì nhiều mà đồng ý , cứ yên tâm một trăm phần trăm . Nếu thì tớ gánh , tớ cũng sẽ bỏ mặc .” Khương Điềm .

Lục Tâm Mông cảm động ôm ngực, “Điềm Điềm, đây tớ ghét đúng là một thằng khốn nạn. Nếu việc gì cần tớ giúp, cứ thẳng, tớ nhất định sẽ giúp .”

“Được, tiên cứ mời tớ ăn một trăm suất tôm hùm đất tiếp nhé.”

“Xin , tớ rút lời .”

Hai đùa thêm một lúc Lục Tâm Mông cúp điện thoại, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Có Lục Chí Đình nhúng tay thì chắc chắn sẽ như hổ thêm cánh, chuyện bên Bạch Ran cần lo lắng nữa. Lục Tâm Mông duỗi lười biếng chuẩn lát nữa xem phim, ai ngờ cửa kêu.

“Sao thế? Còn chuyện gì nữa ?” Lục Tâm Mông bực bội dậy mở cửa, phát hiện ngoài cửa là bố cô. Lục Tâm Mông khựng : “Bố chuyện gì ạ?”

Mẹ Lục hừ lạnh một tiếng, “Con làm gì mà trong lòng con ?”

Lục Tâm Mông nghĩ đến chuyện gọi điện thoại cho Khương Điềm, chột : “Không, . Con vẫn ở trong phòng xem tivi mà.”

Lục Quốc Phúc lạnh lùng Lục Tâm Mông, “Giờ dối ?”

“Không, .”

“Con gọi điện cho ai? Có là vợ cưới của Chí Đình ?” Lục Quốc Phúc hỏi.

“Con là con vẫn luôn xem tivi mà.” Lục Tâm Mông cãi cố.

“Cái thằng nhóc nhà họ Bạch ? Hơn nữa chỉ là mời nó về nhà ăn cơm thôi, con căng thẳng cái gì?” Mẹ Lục .

Loading...