Sủng thê, ông xã muốn ôm - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-08-09 13:27:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vị hòa thượng lớn tuổi nhận lấy bùa cũ : “Quẻ thí chủ gieo ý nghĩa lắm, thể sẽ chuyện gì đó xảy , bùa giữ gìn cẩn thận nhé.”

“Là chuyện ạ?” Vừa hỏi xong Khương Điềm mới nhận hỏi câu vô nghĩa.

“Không lắm, xin cô làm gì cũng chú ý hơn.”

“Vâng, cháu , cảm ơn ông.” Khương Điềm gật đầu chào vị hòa thượng lớn tuổi khỏi đại điện. Vừa khỏi cửa cô mới phát hiện bên ngoài trời tối đen . Lục Chí Đình đang gọi điện thoại, Khương Điềm Lục Chí Đình, đợi gọi xong.

Lục Chí Đình gọi xong điện thoại, phát hiện Khương Điềm từ lúc nào, “Cầu bùa xong ?”

“Vâng, nhưng chỗ để. Bùa của em là em khâu cho từ hồi bé, đợi về em giúp khâu một cái, cái cứ để tạm chỗ em nhé.”

--- Chương 119 ---

Quản gia tìm chỗ ở

“Được.” Lục Chí Đình với Khương Điềm, “Vậy chúng về thôi.”

Đi qua hàng miếu nhỏ đó, đến sân, thấy đủ loại tiếng nhạc ồn ào từ bên ngoài, Khương Điềm khỏi , “Kỳ lạ thật đấy.”

“Sao ?”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Anh xem, bên ngoài ồn ào thế, trong đại điện thấy gì cả, mà đến đây thì thấy ?”

“Em gì?” Lục Chí Đình Khương Điềm. Cô tự dưng câu , Lục Chí Đình chắc chắn là để làm tiền đề cho chuyện đó.

Quả nhiên, Khương Điềm tiếp lời, “Trước khi em lấy bùa bình an gieo quẻ, nhưng kết quả gieo lắm, vị hòa thượng đó bảo em chú ý hơn. Anh xem đời thật sự thần linh ?”

Lục Chí Đình , “Anh sớm hiểu rõ em . Nếu em gieo kết quả thì chắc chắn sẽ thường xuyên đến vái lạy, còn bây giờ kết quả thì nghi ngờ ? Không lòng thành thì linh nghiệm , em thế là tin tin?”

Bị vạch trần suy nghĩ, Khương Điềm phục, “Anh mặc kệ em! Nếu tin thì về em khâu cho , một em mang hai lá bùa bình an xem gặp chuyện nữa !”

“Anh sai .” Lục Chí Đình lập tức xin , “Em gì cũng đúng, nên phản bác em, em vẫn khâu cho mà.”

“Anh xin chẳng chút thành ý nào cả, nhưng mà ai bảo em lương thiện, em tha thứ cho đấy.” Khương Điềm .

Lục Chí Đình đột nhiên giữ lấy đầu Khương Điềm hôn lên môi cô một cái, “Thế đủ thành ý ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-193.html.]

“Còn đang ở trong chùa đấy!” Khương Điềm kinh hãi, vội vàng kéo Lục Chí Đình khỏi cửa. Ra ngoài, cô vỗ một cái vai Lục Chí Đình, “Sau làm thế nữa! Như là bất kính đó, lỡ làm một trận như thế bùa bình an em cầu linh nghiệm nữa thì !”

Lục Chí Đình thờ ơ nhún vai, “Ngày mai em làm ?”

“Ngày mai là Chủ Nhật mà.” Khương Điềm , “Anh tưởng ai cũng như công ty , cuối tuần còn làm?”

“Họ là tự nguyện tăng ca, em tưởng ai cũng như công ty em lương bèo bọt thế ?”

Lần Khương Điềm còn gì để , lườm Lục Chí Đình một cái về phía bậc thang, “Còn leo xuống hai tiếng bậc thang nữa, hết sức cãi với .”

Lục Chí Đình bất lực theo Khương Điềm.

Lúc xuống bậc thang vất vả như lúc lên, nhưng vì lúc lên dùng quá nhiều sức nên chân Khương Điềm mềm nhũn. Khương Điềm một tay vịn Lục Chí Đình, một tay vịn tay vịn cầu thang từ từ di chuyển xuống.

“Em đằng kìa.” Lục Chí Đình nhướng cằm. Khương Điềm theo ánh mắt Lục Chí Đình, một lớn tuổi một tay vịn lan can, một tay nắm lấy bạn đời của , động tác gần như y hệt Khương Điềm.

Khương Điềm xem xong thì đỏ mặt, nhưng chân cô quả thật vẫn còn mềm nhũn, nếu buông Lục Chí Đình thì lẽ sẽ vất vả hơn. Khương Điềm gì, mà lặng lẽ ghi khoản nợ

trong lòng, đợi cơ hội sẽ bắt trả dần.

Quả nhiên, xuống bậc thang dễ dàng hơn lên bậc thang. Lúc lên núi mất hơn hai tiếng, bây giờ xuống núi đến một tiếng xong, cũng mệt lắm. Khương Điềm vươn vai, Lục Chí Đình, “Anh nghỉ một lát ?”

Lục Chí Đình lắc đầu, “Đi thôi, về nhà.”

Khương Điềm mở cửa sổ xe, gió đêm ùa . Vì làm nên Khương Điềm xõa tóc, gió thổi, tóc Khương Điềm bay phấp phới. Bên Lục Chí Đình mở cửa sổ vì sợ ảnh hưởng tầm , lúc hương tóc của Khương Điềm tràn ngập cả xe.

“Đóng cửa sổ .” Lục Chí Đình .

“Sao ?” Khương Điềm đầu , gió từ bên cạnh thổi tới, Khương Điềm vén mái tóc che mặt tai, “Thế mát mẻ bao, tuy là lập thu nhưng vẫn mùa thu thật sự mà.”

“Nếu em còn mở cửa sổ nữa thì sẽ hôn em đấy.”

Khương Điềm vội vàng thẳng dậy đóng cửa sổ , đỏ mặt : “Anh mà…”

“Anh ?”

“Sao mà cứ như chó Teddy, lúc nào cũng…”

Loading...