Hạ Lan và Lục Quốc Trung lên xe đến Tòa thị chính. Trong xe, Hạ Lan : “Anh thấy ông quản gia Lưu lạ ?”
“Có lạ thật, lẽ gia đình biến cố gì đó, nhưng đó là chuyện riêng của , chúng đừng quản nữa.” Lục Quốc Trung .
Hạ Lan gì, nhưng luôn cảm thấy chuyện của ông quản gia hề đơn giản như .
“Gần một tuần nhỉ, Chí Đình gọi điện về lấy một cuộc nào ?” Lục Quốc Trung , “Tôi là quan tâm nó , chỉ là hỏi thôi.”
Hạ Lan mỉm , Lục Quốc Trung là khẩu xà tâm phật, : “Chí Đình bận công việc như làm gì thời gian gọi điện, đây cũng gọi ?”
Lục Quốc Trung ngoài cửa sổ, “Trước đây quan hệ , đương nhiên giống bây giờ .”
“Hay là lát nữa em gọi cho Chí Đình nhé, là nhớ nó.” Hạ Lan .
Lục Quốc Trung vội vàng đầu, “Ai nhớ nó, nó bận thì cứ để nó bận , chỉ hỏi thôi, nhớ gì cả. Tôi cũng bận mà, thời gian gọi cho nó.”
--- Chương 114 ---
Cha con liên thủ
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Được, gọi thì gọi .” Hạ Lan Lục Quốc Trung, thực nãy khi Lục Quốc Trung chuyện thì cô gửi một tin nhắn thoại cho Lục Chí Đình, nội dung chính là những lời Lục Quốc Trung .
Lục Chí Đình đang thảo luận phương án với Trương Tiêu, bỗng nhiên điện thoại reo lên, Lục Chí Đình mở điện thoại, giọng Lục Quốc Trung đột nhiên phát , “Ai nhớ nó…”
Nghe xong tin nhắn thoại, Lục Chí Đình nhắn cho Hạ Lan một tin, rằng hai ngày nay bận, sẽ gọi cho Lục Quốc Trung khi tan làm.
Trương Tiêu : “Chủ tịch nhớ ngài đấy ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-185.html.]
“Nhớ cũng làm gì , ai bảo đây ông quá dễ dàng để khác lợi dụng mà ly gián mối quan hệ, mới nghĩ cách để dẫn dụ những đó cắn câu.” Lục Chí Đình những lời qua tưởng như đang thật sự oán trách Lục Quốc Trung, nhưng mặt vẫn luôn mang theo nụ , cũng là kiểu cứng miệng thôi.
Trương Tiêu vạch trần, tiếp tục thảo luận chuyện , xong Trương Tiêu ngoài làm việc, Lục Chí Đình lấy điện thoại gọi một cuộc, “Alo, bên gì bất thường ?”
Tần Hàm Vũ ở đầu dây bên : “Bên chuyện gì , lắm, nhưng mấy ngày nữa là về .”
“Khi nào?”
“Chưa nghĩ , dù thì nghĩ thể trì hoãn mấy ngày thì cứ trì hoãn. Không vì bố , và vợ cứ mật tình tứ lên hot search liên tục, bố thấy ghen tị, cứ bắt về xem mắt. Tôi với ông là xem mắt mà , ông vẫn cứ bắt về, sắp hại c.h.ế.t đấy.”
“Cậu thì quá , bố bắt về xem mắt thì liên quan gì đến .” Lục Chí Đình .
“Đương nhiên liên quan , khoe ân ái thì khoe trong vòng bạn bè ? Sao làm rầm rộ như để cả nước khoe ân ái? Sợ khác thấy ?” Tần Hàm Vũ oán trách, “Thật đấy, nếu đổi thành khác, tuyệt giao với từ lâu .”
“Đợi về mời uống rượu, việc bận , cúp máy đây.”
“Cứ nhắc đến chuyện là cúp máy!” Tần Hàm Vũ ở bên hét lên, lời còn hết, Lục Chí Đình cúp điện thoại của Tần Hàm Vũ, đầu nhắn tin cho Khương Điềm, “Đang làm gì đấy?”
Khương Điềm bây giờ rảnh rỗi như Lục Chí Đình, lúc cô đang trong quán cà phê. Sao mà trùng hợp đến thế, uống cà phê với Lục Tâm Manh cũng thể gặp đôi chó má .
Đôi chó má mà Khương Điềm chính là Bạch Nhiên và Tô Bội. Khi hai họ bước , cà phê của Khương Điềm bưng . Bạch Nhiên thấy Khương Điềm, liền tới, “Điềm Điềm, em ở đây?”
“Uống cà phê, thì đến đây xem hai ẻo lả đấy ?” Khương Điềm bực bội , bình thường chỉ cần gặp một là y như rằng chuyện , còn tệ hơn, một lúc gặp cả hai.
“Cô ăn kiểu gì đấy Khương Điềm!” Cứ ở bên cạnh Bạch Nhiên là Tô Bội như pháo nổ, chạm nhẹ là bùng lên, “Nếu thì câm miệng !”
Khương Điềm tâm trạng đôi co với Tô Bội, nhất là bây giờ đang ở quán cà phê, khí tĩnh lặng như . Mấy gây chuyện với Tô Bội ở quán cà phê, cô đến giờ vẫn còn nhớ rõ, bây giờ thật sự trải qua thứ ba nữa.
May mắn là Bạch Nhiên và Tô Bội cũng đến gây sự với cô nữa. Vốn dĩ cô chỉ đến quán cà phê tìm chút yên tĩnh, bây giờ chỉ uống xong cà phê nhanh chóng rời . Chuông điện thoại đột nhiên reo một tiếng, Khương Điềm lấy điện thoại xem, là tin nhắn của Lục Chí Đình, thế là cô một đoạn video nhỏ gửi cho Lục Chí Đình.