Người gọi là Hổ Tử vội vã chạy trong container. Lục Chí Đình cũng ngăn cản. Một lúc , một đàn ông hình vạm vỡ, hai tay đút túi bước , phía hai mươi mấy , mỗi đều cầm một cây gậy sắt. Gã đến mặt Lục Chí Đình thì dừng , mỡ còn rung rung.
“Mày là thằng đến gây chuyện ?”
Tuy gã vạm vỡ nhưng cao, đừng mặt mấy tên vệ sĩ, mà Lục Chí Đình và Trương Tiêu cũng thấp hơn hẳn một cái đầu, khí thế lập tức yếu rõ rệt.
Gã nhếch cằm, lắc vai hỏi : “Chúng mày đến gây sự ? Mang theo mấy mà dám đến chọc lão Bưu hả?”
Trương Tiêu khẽ ho một tiếng, : “Chúng đến là để làm ăn. Mới hai hôm mua mảnh đất , giờ chỉ là đến xem thôi.”
Gã chằm chằm Trương Tiêu: “Mày là ông chủ ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Thật đám cũng thường xuyên ở đây, chỉ là bắt cóc một chuẩn giao dịch. Mảnh đất , nếu thì cũng bọn chúng đuổi hết . Đám đều là côn đồ đường phố từ nhỏ, ngoài trộm cắp và lừa đảo thì từng làm chuyện gì quá lớn. Ai ngờ mới “làm” một phi vụ béo bở một chút, ngờ đúng lúc đến.
Trương Tiêu cúi đầu : “Tôi .”
“Không thì cái con gì!” Gã nhổ nước bọt một cái sang Lục Chí Đình: “Mày là ông chủ ?”
Lục Chí Đình khinh bỉ gã: “Có chuyện gì?”
Gã một tiếng, cả đống mỡ mặt đều dồn : “Bọn hôm nay việc, mảnh đất em bao , là đợi mai các xem thì ?”
Lục Chí Đình liếc về phía container : “Chúng ngày mai còn việc ngày mai. Sao? Các đang làm chuyện giao dịch mờ ám gì ở đây ?”
“Mày! Không ăn chén rượu mời ăn chén rượu phạt hả!” Gã ném điếu thuốc đang cầm xuống đất, định túm lấy cổ áo Lục Chí Đình thì vệ sĩ chặn . Hai mươi mấy tên phía cầm gậy sắt định xông lên, mấy tên vệ sĩ cũng đồng loạt tiến lên, dọa đám lùi một bước.
Đám gầy gò đến mức sắp thành thịt khô , cầm cây gậy sắt nặng như mệt . Kẻ tên Bưu ca thấy của chỉ dọa một chút nhụt chí thì càng tức điên lên: “Ông đây mời
tụi mày đến đây để làm gì?! Gọi hết em đây, ông đây cho chúng nó thấy thế nào là đông sức mạnh lớn!”
Lại một tên “khỉ gầy” chạy container, gọi thêm mười mấy tên “khỉ gầy” khác . “Anh Bưu, gọi hết ạ.”
“Trong đó còn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-168.html.]
“Để bốn .”
Bưu ca khinh thường Lục Chí Đình: “Người của bọn tao hết , nếu mày điều thì mau đến dập đầu xin ông đây, ông đây còn tha cho mày một .”
“Chừng mà đánh ? Là chúng đánh giá cao các các đánh giá thấp chúng đây?”
“Ha, dám đánh thì dập đầu xin ông đây , ông đây tha cho mày một .”
Trương Tiêu liếc về phía container, khi trao đổi ánh mắt với Lục Chí Đình, nụ môi càng lúc càng rộng : “Ông chủ chúng , hôm nay chúng chỉ đến làm ăn, đánh . Nếu các việc, thì chúng mai đến .”
Thái độ thờ ơ của Lục Chí Đình và đoàn khiến Bưu ca tức điên lên: “Mẹ kiếp! Mày đang đùa với ông đây đấy ? Nói cho mày , ông đây dễ chọc , hôm nay chúng mày đừng hòng rời yên ! Động thủ!”
Mấy tên “khỉ gầy” phía Bưu ca giơ gậy sắt xông lên, những vệ sĩ phía vẫn yên, rút một khẩu s.ú.n.g từ trong túi b.ắ.n một phát lên trời. Đám giật hoảng hốt: “Bưu, Bưu, bọn chúng súng.”
Bưu ca cũng giật : “Mày, mày chúng mày là ai?”
Lục Chí Đình thèm để ý đến bọn chúng, tiếp tục bước . Bưu ca ở phía kêu lên: “Mày, mày, chúng mày mang súng, tao, chúng tao thể báo cảnh sát đấy.”
Đến cả những tên vệ sĩ vốn nghiêm nghị cũng nhịn mà bật . Lục Chí Đình đầu : “Mày xem, chúng tàng trữ s.ú.n.g bất hợp pháp phạt nặng hơn, các bắt cóc phạt nặng hơn?”
--- Chương 104 ---
Kế hoạch của Bạch Nhiên
“Mày! Sao mày …”
Tiếng còi cảnh sát đột nhiên vang lên, Bưu ca lúc mới nhận chuyện: “Chết tiệt, mau gọi điện cho Bạch.”
“Không nhúc nhích, giơ tay lên!!”
Bưu ca và đám vội vàng giơ tay lên. Lục Chí Đình chú ý đến câu cuối cùng của Bưu ca, với Trương Tiêu: “Bọn chúng hình như còn đồng phạm, báo với bên cảnh sát một tiếng, bảo họ chú ý thêm các phương tiện xung quanh, thể đồng phạm trộn trong đó.”
Trương Tiêu gật đầu đến mặt một cảnh sát thuật lời của Lục Chí Đình.