Sủng thê, ông xã muốn ôm - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-08-09 13:23:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Quốc Trung thị sát công ty

Lời lẽ ẩn ý của Lục Chí Đình quá rõ ràng, lập tức chọc giận Khương Điềm: “Anh mới là ý gì? Anh là rảnh rỗi sinh nông nổi đúng ? Bực bội ở chỗ khác mang về đây trút giận lên em ?”

“Cái gì mà ý gì? Em cũng sếp của em ý gì với em đó, vẫn cứ chỗ nào cũng làm phiền , là tăng cường tình cảm với ?”

Chát một tiếng—

Khương Điềm giáng một cái tát mặt Lục Chí Đình. Lục Chí Đình theo bản năng định tát trả , nhưng khi thấy Khương Điềm, lập tức buông tay xuống. Khương Điềm trừng mắt Lục Chí Đình : “Anh thêm một câu nữa xem! Anh nhất định kiếm chuyện đúng ?!”

Lục Chí Đình l.i.ế.m liếm răng hàm, dậy: “Anh ngoài một lát.”

Khương Điềm dậy một bước, đẩy Lục Chí Đình trong phòng, đóng cửa : “Không cần nào cũng dùng chiêu .”

Dì Trương và giúp việc bên ngoài thấy động tĩnh đều giật . Thấy Khương Điềm , họ vội vàng tiến lên hỏi: “Có chuyện gì cô chủ? Cãi với chủ ?”

Khương Điềm lắc đầu, cúi xuống bộ đồ ngủ đang mặc. Cô dù giận nhưng vẫn giữ lý trí, bèn ngẩng đầu với dì Trương: “Dì Trương giúp con dọn một phòng khách, con sang phòng khách ngủ.”

Lục Chí Đình từ trong phòng bước , định đuổi theo Khương Điềm, thấy lời cô thì ngẩng đầu chạm ánh mắt nghi hoặc của dì Trương, bèn : “Cô sang phòng khách ngủ thì cứ để cô .”

Khương Điềm hề ngoái đầu , thẳng đến chọn một căn phòng xa nhất so với phòng của họ: “Tối nay ngủ ở đây.”

Lục Chí Đình dựa cửa : “Lần một hôi nách nặng đến ngủ , thấy mùi khó chịu nên cố ý chọn phòng cho ở. Nếu em chê thì cứ ngủ , chắc bây giờ vẫn còn mùi đó.”

Ngay lập tức, trong đầu Khương Điềm hiện lên hình ảnh sống động, bèn chỉ căn phòng bên cạnh: “Vậy em ngủ ở đây.”

“Còn một ông chủ khác thích tắm, chê ông vệ sinh nên sắp xếp hai họ ở cùng .”

Khương Điềm trừng mắt Lục Chí Đình, chỉ căn phòng khác bên cạnh: “Phòng , phòng chắc chứ? Em tin căn phòng cũng từng kỳ quặc ở .”

Lục Chí Đình liếc căn phòng đó : “Căn phòng đó quả thật từng kỳ quặc nào ở cả.”

“Vậy thì phòng .”

mà...” Lục Chí Đình thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-146.html.]

“Anh lời thì nhanh, rắm thì xả nhanh !”

Lục Chí Đình nhún vai: “Căn phòng đó một mang theo thư ký đến đây ở. Hai họ thì gì kỳ lạ, nhưng hai ở chung một phòng sẽ xảy chuyện gì nữa.”

Khương Điềm lập tức lùi một bước, chợt nhận gì đó đúng: “Lục Chí Đình, đang đùa em đấy ? Sao thể phòng nào cũng chứ!”

Lục Chí Đình quả thật đang dối, vì căn nhà của khi Khương Điềm đến vốn dĩ từng khác ở, đương nhiên cũng thể cho khác ở .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Khương Điềm dậy xuống lầu. Cô lầu ngoài chỗ ở của vài giúp việc và dì Trương thì còn phòng nào khác. Lục Chí Đình vội vàng hỏi: “Này, Khương Điềm, em đấy?”

Khương Điềm đầu mà tiếp tục xuống: “Kệ .”

Dì Trương cũng : “Cô chủ, còn phòng ngủ nào nữa ạ.”

“Con .” Khương Điềm . “Con sang nhà An An ngủ.”

“Em mặc đồ ngủ thế mà định ngoài ?” Lục Chí Đình hỏi.

Khương Điềm trừng mắt : “Đã cần quản.”

Lục Chí Đình thở dài, bước tới kéo Khương Điềm lên: “Đừng nữa, sang phòng khách ngủ, ?”

Khương Điềm định hất tay Lục Chí Đình thì ôm ngang eo nhấc bổng lên: “Anh làm gì đấy!!”

Lục Chí Đình ôm Khương Điềm trở về phòng, đặt cô lên giường: “Em ở đây , .”

“Này!” Khương Điềm gọi Lục Chí Đình nhưng ngoài. Khương Điềm bèn lén lút hé cửa qua khe hở, thấy Lục Chí Đình quả thật sang phòng khác ngủ mới yên tâm trở giường, tắt đèn ngủ.

Khương Điềm hình như gặp một cơn ác mộng. Trong mơ, cô bắt cóc, dây thừng trói chặt đến mức thể giãy giụa thoát . Khương Điềm gần như dây siết đến nghẹt thở. Phải khó khăn cô mới tỉnh dậy từ giấc mơ, mở mắt thứ đầu tiên thấy là Lục Chí Đình.

Khương Điềm thở phào nhẹ nhõm, hóa Lục Chí Đình nửa đêm về ngủ. Cơn ác mộng cô gặp cũng là do Lục Chí Đình ôm cô quá chặt. Khương Điềm cẩn thận nhấc tay Lục Chí Đình lên, rời khỏi vòng tay .

Lục Chí Đình ôm cô quá chặt, nếu cứ để ôm như , e rằng cô đến sáng siết đến tỉnh giấc .

Chỉ khẽ động đậy một chút, Lục Chí Đình lập tức tỉnh giấc. Anh mở mắt thấy là Khương Điềm thì thở phào: “Sao ?”

“Anh ôm em chặt quá, em sắp thở nổi .” Khương Điềm .

Loading...