Khương Điềm , “Không , cảm ơn quan tâm. Hôm nay cũng cùng cố gắng nhé.”
--- Chương 82 ---
Tô Trường Thanh đến nhà họ Lục thăm viếng
“Vâng ạ.” Các nhân viên hăm hở đáp.
Khương Điềm gật đầu đến văn phòng, đây chỉ là một bước đệm, cô sẽ còn cố gắng hơn nữa để tự sáng lập công ty, cô sẽ khiến tất cả Khương Điềm cô là năng lực, tài cán, chứ kẻ vô dụng chỉ dựa dẫm đàn ông.
Sau khi điều chỉnh trạng thái, Khương Điềm bắt đầu làm việc. Tuy là Trưởng phòng, nhưng vì đa nhà thiết kế mới tuyển đều là sinh viên nghiệp, nên nhiều lúc cô vẫn tự làm, giúp khác sửa thiết kế, để mắt đến tình hình quảng cáo bên bộ phận Marketing, bận rộn đến nỗi chỉ ước ba đầu sáu tay.
Buổi sáng nhanh chóng trôi qua. Khương Điềm thở một dài, còn kịp lấy sức thì tiếng gõ cửa vang lên. Khương Điềm vội hỏi: “Có chuyện gì ?”
“Trưởng phòng, gọi đồ ăn ngoài ngoài ăn ạ?” Đinh Thành ló đầu từ bên ngoài .
“Ra ngoài , chúng bộ nhé, cả buổi sáng .” Khương Điềm suy nghĩ .
Lục Chí Đình mặt mày đen sịt đến công ty. Tin đồn lan khi bước khu văn phòng: hôm nay Tổng tài tâm trạng , tuyệt đối đừng gây .
Vào đến văn phòng, xuống ghế, lập tức bước trạng thái làm việc. Trương Tiêu đến gõ cửa: “Thiếu gia, ngài vẫn chứ? Thấy sắc mặt ngài lắm.”
“Không .” Lục Chí Đình đáp, mắt vẫn dán tài liệu trong tay: “Đây là hợp tác với Tô thị ?”
Trương Tiêu bước tới : “Vâng, trang sức dùng trong cuộc thi mẫu tháng là của Tô thị.”
“Hủy bỏ.” Lục Chí Đình .
Trương Tiêu khựng : “Ngài ký , bây giờ hủy bỏ sẽ trả tiền bồi thường vi phạm hợp đồng.”
“Thì cũng hủy bỏ,” Lục Chí Đình , “Khoản tiền vi phạm hợp đồng chẳng là gì so với lợi nhuận mà Tô thị sẽ thu lúc đó. Hơn nữa, tất cả các hợp tác hiện tại với Tô thị cũng hủy hết.”
“Vâng,” Trương Tiêu đáp, dù làm sẽ mất nhiều, nhưng thực Tô thị sẽ tổn thất nhiều hơn, “Vậy hợp tác sẽ chuyển sang?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-133.html.]
“Đối thủ của Tô thị.” Lục Chí Đình nghĩ ngợi gì.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Trương Tiêu gật đầu ngoài, văn phòng giải thích ngắn gọn tình hình. Lập tức một tràng than thở vang lên, điều nghĩa là công việc đây của họ đều đổ sông đổ biển, còn làm từ đầu.
Lục Chí Đình thấy tiếng oán thán thì bước khỏi văn phòng. Khu vực làm việc lập tức trở nên yên lặng. Chưa ai dám thách thức quyền uy của Lục Chí Đình, nếu , Lục Chí Đình cũng sẽ khiến đó còn tồn tại.
“Sau khi thành công việc, lương của tất cả sẽ tăng thêm một phần tư so với mức lương cơ bản.”
Lời thốt , quả nhiên vẻ mặt lập tức rạng rỡ: “Đảm bảo thành nhiệm vụ, Tổng tài Lục!!”
Lục Chí Đình hài lòng gật đầu khi thấy phản ứng của , về văn phòng.
Tô Trường Thanh vốn đang tâm sự ân ái với thư ký trong văn phòng. Từ khi dựa nhà họ Lục, Tô Trường Thanh còn lo lắng về đối tác hợp tác nữa, về cơ bản trở thành nhà cung cấp trang sức lớn nhất cho Lục thị. Dù đôi khi chút vấn đề về chất lượng, Lục thị cùng lắm cũng chỉ cảnh cáo bằng lời , dù Lục Chí Đình vẫn nể mặt cha .
Một tay vuốt ve đùi non trắng mịn của thư ký dần trượt lên. Thư ký cũng e thẹn Tô Trường Thanh, hai đang tình tứ thì đột nhiên trợ lý đến gõ cửa: “Tổng giám Tô!”
Tô Trường Thanh và thư ký vội vàng tách , Tô Trường Thanh chỉnh quần áo: “Vào .”
Trợ lý hoảng hốt : “Tổng giám Tô, nãy Tập đoàn Lục thị gọi điện đến yêu cầu chấm dứt tất cả các hợp tác với chúng .”
“Cái gì?!” Tô Trường Thanh kinh hãi thất sắc: “Lục Chí Đình dựa cái gì mà làm !!”
Trợ lý lắc đầu, mặt đầy vẻ rầu rĩ : “Chúng hỏi nguyên nhân, bên đó chất lượng của chúng quá kém, sẽ hợp tác với Tô thị nữa.”
“Hắn hợp tác với chúng thì hợp tác với ai, khắp cả thành phố A, còn công ty nào hơn Tô thị ?!” Tô Trường Thanh tức giận .
“Bên đó , hợp tác với An Vương Châu Báu.” Trợ lý .
“Cái gì?!” Tô Trường Thanh kinh ngạc, “Tôi hỏi ngay đây.”
Tô Trường Thanh loạng choạng khỏi văn phòng. Quả nhiên bên phía nhân viên loạn thành một đống. Thấy Tô Trường Thanh , tất cả đều mặt mày ủ rũ, đồng thanh : “Tổng giám Tô, làm bây giờ ạ?”
“Tôi bây giờ sẽ đến Lục thị hỏi cho rõ, các cứ làm việc .” Tô Trường Thanh .
Ra khỏi cửa, lên xe, Tô Trường Thanh nghĩ nghĩ vẫn dám trực tiếp đến Lục thị tìm Lục Chí Đình, thế là lái xe về phía nhà họ Lục.