“Uống nhiều nước nóng đúng là lợi mà.” An An , “Tôi gì, chỉ là quan tâm cô chút thôi, đúng Tâm Manh cũng nhờ hỏi thăm cô đỡ hơn .”
Kể từ uống rượu tâm sự ở nhà Lục Tâm Manh, thái độ của Lục Tâm Manh đối với cô đổi.
Khương Điềm ban đầu cũng cái quá tệ về Lục Tâm Manh, tiếp xúc dần dần nắm bắt tính cách của Lục Tâm Manh, cô là như thế nào, hai bây giờ là bạn bè.
“Tôi đỡ hơn nhiều , cô với cô cần lo lắng.” Khương Điềm .
“Ừ ừ, đúng , cô với là cô sắp thăng chức , khi nào thì công ty mới, cũng tiện đến hóng ké chút tiếng tăm?” An An hỏi.
Bên công ty mới sắp xếp xong xuôi, chỉ là Khương Điềm vẫn chuẩn sẵn sàng nên cứ kéo dài thời gian, hơn nữa chuyện vẫn cho Lục Chí Đình . Suy nghĩ một lát, Khương Điềm : “Chờ thêm mấy ngày nữa , đến lúc đó chuyển đồ còn cần cô giúp đỡ đó.”
Cúp điện thoại xong Khương Điềm bắt đầu suy nghĩ làm để rõ chuyện với Lục Chí Đình, nghĩ nghĩ quyết định cứ thẳng , dù chuyện thăng chức dựa thực lực của bản , tính chất khác với việc Lục Chí Đình mở công ty cho cô, “Được, cứ thế mà làm!”
“Làm gì?” Lục Chí Đình thấy Khương Điềm đang tự cổ vũ .
Vừa thấy Lục Chí Đình, Khương Điềm lập tức nhụt chí. Lục Chí Đình trông bình thường là một tổng tài lạnh lùng, nghiêm khắc, nhưng mặt cô luôn thích soi mói, Khương Điềm một câu đúng là Lục Chí Đình thể bới mấy cái ngay, Khương Điềm hắng giọng, “Khụ, làm gì cả.”
“Không làm gì mà cô đang làm gì?” Đưa nước nóng cho Khương Điềm xong Lục Chí Đình xuống cô, “Uống hết nước nóng từ từ cho cô làm gì, làm thế nào.”
“Lại uống nữa .” Khương Điềm cốc nước mà mặt nhăn thành một cục, “Không uống , nãy mới uống một cốc ?”
“Cũng ,” Lục Chí Đình đặt cốc xuống bàn, “Vậy cô cho chuyện cô là chuyện gì?”
Mặt Khương Điềm nãy còn đang lập tức xị xuống, “Vậy thì vẫn uống nước .”
Lục Chí Đình đưa cốc cho Khương Điềm, Khương Điềm uống xong, Lục Chí Đình : “Bây giờ thể .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-127.html.]
“À?” Khương Điềm Lục Chí Đình, chờ một lát : “Tôi một chuyện thông báo cho .”
Lục Chí Đình nhướng mày, là thông báo, thương lượng, “Chuyện gì?”
“Tôi sắp thăng chức .” Khương Điềm .
“Cô thăng chức là chuyện ? Sao nghiêm túc thông báo cho như ?” Lục Chí Đình hỏi, “Có còn chuyện gì khác ?”
Khương Điềm gật đầu, “Ông chủ của chúng mở công ty con, sang đó làm trưởng phòng, nhưng công ty mới vẫn ở thành phố A, lo xa.”
“Ông chủ của cô là gọi điện cho cô đó ?” Lục Chí Đình hỏi.
“ .” Khương Điềm thành thật .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Trưởng phòng là chức vụ gì, hệ thống chức vụ của công ty cô hình như giống những nơi khác lắm.” Lục Chí Đình .
Khương Điềm nghĩ một lát,
: “À, trưởng phòng thì là trưởng phòng thôi, công ty mới bên đó còn khá nhỏ, kiểu như một studio nhỏ đó, làm trưởng phòng còn kiêm luôn cả việc quản lý nọ nữa.”
Lục Chí Đình càng sắc mặt càng nghiêm trọng, “Vậy chẳng nghĩa là trực tiếp giao công ty mới đó cho cô ? Tại mở công ty cho cô thì cô , mở cho cô thì cô vui vẻ như ?”
“Chuyện đó giống ,” Khương Điềm nhỏ giọng biện bạch, “Tôi đồng ý với ông chủ của là vì luôn làm việc tận tâm tận lực, ông chủ thấy tiền đồ, tài năng nên mới yên tâm giao công ty cho .”
“Tôi thể thấy cô tiền đồ, tài năng mà giao công ty cho cô ?” Lục Chí Đình , “Đừng tưởng ông chủ của cô ý gì với cô, đêm hôm đó gọi điện cho cô giọng điệu , Khương Điềm cô là thật sự ngốc giả vờ ngốc?”
Khương Điềm đến chút bực , “Anh cái gì , dù ông chủ của ý gì thì chứ, từ chối rõ ràng mà, đồng ý đến công ty mới là vì xứng đáng với vị trí đó, nhưng thì khác, chỉ cần nhận thứ của thì ngoài sẽ chỉ đó là cho , chứ vì năng lực !”
Lục Chí Đình đến câm nín, quả thật ngờ đến điểm , “Được, .”