Tài xế ban nãy còn đang phân vân xe nên xuống hỏi Khương Điềm chuyện gì xảy , chỉ sợ cô chủ đến hẹn hò với tình nhân, mà tiến lên sẽ tình nhân đánh một trận, thậm chí còn nghĩ sẵn xem Khương Điềm lên xe chất vấn thấy gì thì trả lời thế nào. Nghe Khương Điềm gọi, vội vàng chạy đến, ngay cả ô cũng cầm theo: “Cô chủ, chuyện gì ?”
Khương Điềm Bạch Nhiên siết chặt đến mức gần như thở nổi: “Giúp, giúp đẩy ! Tôi sắp thở .”
“Ồ, ồ .” Tài xế vội vàng tiến lên định kéo Bạch Nhiên , nhưng Bạch Nhiên đẩy một cái văng .
“Anh cũng đến giành cô với ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Tôi, cô chủ, làm bây giờ ạ?” Tài xế khó xử .
“Kéo chứ!” Khương Điềm sốt ruột hét lên.
Tài xế vươn tay kéo, Bạch Nhiên giãy giụa nữa, vì ngất . Tài xế còn dùng sức, Bạch Nhiên ngã về phía . Tài xế theo bản năng lùi một bước, Bạch Nhiên liền đổ vật xuống đất.
Tài xế chút hoảng sợ, lắp bắp hỏi Khương Điềm: “Cô, cô chủ, ph, làm bây giờ ạ, động , tự ngã, ngã đó ạ.”
Khương Điềm vẫn còn đang bực , lòng đưa ô mà ngờ còn chiếm tiện nghi, cô tức giận .
Tài xế khó xử Bạch Nhiên đất Khương Điềm, : “Cô chủ cứ thế bỏ mặc ở đây ?”
“Không thì ? Cứ thế khiêng kiệu tám đưa về ?” Khương Điềm bực bội . “Cũng bảo dầm mưa, làm cũng liên quan đến !”
“Cô chủ, c.h.ế.t ạ?” Tài xế vẫn dám , mưa lớn thế mà cứ bỏ mặc ở đây, nhỡ chuyện gì thì ? Lỡ mệnh hệ gì thì trách nhiệm lớn lắm.
Khương Điềm lên xe, Bạch Nhiên và tài xế vẫn còn dầm mưa, thở dài: “Đưa đến bệnh viện , đến bệnh viện thì mặc kệ .”
Tài xế vội vàng gật đầu đồng ý, đỡ Bạch Nhiên từ đất dậy, dìu lên xe. May mắn là hàng ghế của chiếc xe hai hàng ghế, cũng màng Bạch Nhiên ướt sũng, đặt Bạch Nhiên xe xong thì lái xe thẳng đến bệnh viện.
Đến bệnh viện, khi kiểm tra xong, bác sĩ gì đáng ngại, chỉ là thể chất kém dính mưa nên mới ngất. Khương Điềm nộp phí xong đang chuẩn rời , đến cửa bệnh viện thì Bạch Nhiên rút chai truyền dịch , đuổi theo: “Điềm Điềm, em đừng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-119.html.]
Khương Điềm đồng hồ, hơn một tiếng trôi qua, Lục Chí Đình sắp tan làm . Cô thời gian để dây dưa với Bạch Nhiên nữa. Bạch Nhiên tuy đáng thương, nhưng đối với cô, Lục Chí Đình vẫn quan trọng hơn.
Bạch Nhiên chạy mấy bước về phía định kéo tay Khương Điềm: “Điềm Điềm, em đừng ?”
May mắn là Bạch Nhiên vì sốt nên động tác chậm hơn bình thường một nhịp, Khương Điềm chỉ nghiêng là tránh Bạch Nhiên: “Tôi đưa đến bệnh viện là làm tròn trách nhiệm lớn nhất của , Bạch Nhiên đừng voi đòi tiên!”
“Khoan Điềm Điềm, em đợi một chút, thật sự, thật sự thích em.” Bạch Nhiên .
--- 074 ---
Xảy xung đột nữa
Vì trời đang mưa bão lớn, bình thường bệnh gấp thì sẽ chạy xa đến bệnh viện Trung tâm để khám, lượng bệnh viện cũng ít. Lúc , cảnh tượng nhỏ diễn ở cửa những rảnh rỗi thấy.
Mặc dù phần lớn dân thành phố A đều Lục Chí Đình, nhưng Khương Điềm nếu trang điểm thì gần như gì nổi bật. Bạch Nhiên cũng vì mặc đồ bệnh nhân nên ai nhận . Mọi đều nghĩ đó chỉ là một cặp đôi cãi . Có nhiều chuyện đến khuyên nhủ: “Trời mưa lớn thế cô gái cứ ở với bạn trai một lát , chuyện gì mà quan trọng bằng sức khỏe?”
“Không thím, cháu bạn gái .” Khương Điềm vội vàng giải thích.
Bạch Nhiên thấy cơ hội, vội vàng nắm lấy tay Khương Điềm : “Điềm Điềm, đây đều là của , em thể tha thứ cho ?”
“Anh làm gì ?” Khương Điềm rút tay .
Bà thím nhiều chuyện mở miệng: “Cô xem bạn trai cô nhận thì cô tha thứ cho . Hai đứa trông còn trẻ mà, chuyện gì thể chuyện đàng hoàng ? Dù giận dỗi thì cũng đợi bạn trai cô khỏe hãy chứ.”
Bạch Nhiên vội vàng phụ họa: “ , còn truyền dịch xong. Điềm Điềm, em thể ở với đến khi truyền xong ? Tôi hứa đợi truyền xong sẽ quấy rầy em nữa, Điềm Điềm?”
“Cô xem bạn trai cô lùi một bước , cô cũng lùi một bước . Một bước lùi biển rộng trời cao mà, cô gái cứ ở với bạn trai đến khi truyền dịch xong hãy tính.” Bà thím khuyên.
Bạch Nhiên vội vàng gật đầu.