Sủng thê, ông xã muốn ôm - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-08-09 13:10:12
Lượt xem: 592

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, cô đầy châm chọc: “Giải thích cái gì chứ, chính là như thấy đấy. Nếu xét kỹ , bây giờ còn gọi một tiếng tiểu thím đấy chứ?”

Vẻ mặt Lục Thiên Thành giữ nữa, đám ấm cùng càng nhịn mà lớn tiếng chửi bới.

“Khương Điềm, cô nhảy nhót cái gì thế? Cô tưởng là ai mà

và ngủ với Ngũ Gia một thì tự cho thể trèo cao lên Ngũ Gia ?”

“Thiên Thành đối với cô hết lòng hết , mà cô còn quyến rũ chú nhỏ của , đúng là hèn hạ!”

Kì Dương thể chịu nổi, đột nhiên dậy đập bàn: “Thằng nhóc , ăn cho cẩn thận!”

Đám cũng chịu kém cạnh, lạnh: “Sao, phục thì đánh ?”

Kì Dương định mở miệng, Khương Điềm kéo .

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vài phần say xỉn, cô dậy quét mắt một lượt đám ấm, đôi môi đỏ mỏng khẽ cong lên.

“Tôi nhớ từng , nếu thể động thủ thì đừng nhiều lời.”

Một câu bình tĩnh thoát từ đôi môi đào đỏ mọng, ánh mắt của Khương Điềm đổi.

Tiếng la hét trong quán bar vang lên ngừng, khiến ít hoảng sợ bỏ chạy.

Lục Chí Đình bao giờ nghĩ rằng, một ngày sẽ nhận điện thoại từ sở cảnh sát, gọi đến đón cô vợ yêu nhỏ bé của .

Và lý do, là đánh .

Lục Chí Đình xoa xoa thái dương, cảm thấy vẫn đánh giá thấp khả năng gây chuyện của con yêu tinh nhỏ đó.

Khương Điềm nhốt trong phòng giam giữ, cơn say ập đến, cô cúi đầu chút mơ màng ngủ.

Cho đến khi một đôi giày da đen xuất hiện mắt, cô ngẩng đầu thấy gương mặt tuấn tú tối sầm của đàn ông, lập tức buồn ngủ đều tan biến.

“Chú… Chú Lục.” Cô rụt rè lấy lòng .

Không , tuy sớm nghĩ Lục Chí Đình sẽ đến, nhưng khi thật sự đối mặt với , cô vẫn kìm mà nhát gan.

Nghĩ đến Khương Điềm cô tung hoành Giang Thành bao năm nay, khi nào từng nhát gan như chứ.

Sắc mặt Lục Chí Đình khá hơn, thấy lúc cô mới nhận nhát, .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Đánh ? Hửm?”

Người đàn ông rõ ràng đang , nhưng Khương Điềm lạnh toát sống lưng, cô nặn một nụ còn khó coi hơn cả , giả vờ đáng thương để cầu xin lòng trắc ẩn: “Chú Lục, ở đây lạnh quá.”

Lục Chí Đình hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt vui, nhưng vẫn cởi áo khoác của đắp lên vai cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sung-the-ong-xa-muon-om/chuong-10.html.]

“Về sẽ tính sổ với cô.”

Nói xong liền cúi bế ngang phụ nữ nhỏ bé lên.

Lục Thiên Thành vẫn đang giam, khi ngẩng đầu lên thấy ngang qua bên ngoài là Lục Chí Đình, mắt sáng bừng.

“Chú nhỏ!”

Bước chân Lục Chí Đình khựng , ôm Khương Điềm nghiêng đầu sang, liền phát hiện đó là cháu trai nhỏ của .

Và lúc Lục Thiên Thành cũng mới thấy, mà chú nhỏ của đang ôm chính là Khương Điềm.

Nụ đông cứng mặt, Lục Thiên Thành như thấy ma quỷ mà : “Khương Điềm?!”

Trong chớp mắt, Lục Chí Đình nghĩ điều gì đó.

“Cô chính là đánh với ?” Anh cúi mắt hỏi Khương Điềm.

Khương Điềm liếc Lục Thiên Thành đang thất sắc, mặt vì cháu trai của ?

Khóe môi khẽ cong lên, Khương Điềm thản nhiên đáp: “Phải.”

Lục Thiên Thành cũng phản ứng , ánh mắt sắc lạnh, với Lục Chí Đình: “Chú nhỏ, Khương Điềm ngay cả cháu của chú cũng đánh, phụ nữ như xứng với chú?”

Ai ngờ Lục Chí Đình chỉ liếc một cái, mặt biểu cảm mở miệng: “Ai cho cái quyền gọi Khương Điềm? Gọi tiểu thím!”

Lục Thiên Thành sững sờ, nhất thời phản ứng kịp.

Lục Chí Đình : “Đánh với tiểu thím của , xem Lục gia thật sự dạy cái gì gọi là tôn trọng trưởng bối!”

Nói xong, liền ôm Khương Điềm thẳng mà đầu .

Khương Điềm ôm lên xe, chân chạm đất.

Cô nghiêng mắt đàn ông bên cạnh, nhớ đến cảnh tượng , vẻ mặt của Lục Thiên Thành, vô cùng đặc sắc.

Nhìn Lục Thiên Thành ăn khó chịu, cô thấy thoải mái .

Không nhịn mà vênh váo, Khương Điềm hì hì xáp gần : “Chú Lục, đó là cháu ruột của đấy, bênh nhà ?”

Lục Chí Đình thu trọn sự đắc ý của cô mắt, với giọng điệu hiển nhiên : “Bênh nhà? Nói về sự thiết, cô là vị hôn thê của , là phụ nữ ngủ cùng giường với , Lục Thiên Thành thể sưởi ấm giường cho ?”

Khương Điềm cảm giác trêu ghẹo.

thể trêu ghẹo , bực thật đấy.

Ánh mắt Lục Chí Đình rơi xuống cổ tay trắng nõn như tuyết của cô, ánh mắt sâu thẳm, “Tay còn đau ?”

Khương Điềm nhíu mày, khó hiểu .

Giây tiếp theo, đàn ông trực tiếp nắm lấy bàn tay mềm mại non nớt của cô, một nụ hôn ấm áp và dịu dàng rơi xuống mu bàn tay cô.

Loading...