Sự trả thù của người vợ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-06-15 08:12:52
Lượt xem: 230

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vùng ngoại ô quá hẻo lánh, Giang Gia Ngư đón gió lạnh một giờ, mới bắt được một chiếc xe.

Về đến biệt thự vội lên phòng để tắm nước nóng.

Sau khi ăn uống xong liền đi ngủ sớm.

Chu Đình Tuyển cả đêm không về.

Sáng sớm hôm sau.

Khi Giang Gia Ngư xuống lầu ăn sáng, trên TV đang phát tin tức giải trí.

"Tổng giám đốc Chu thị Chu Đình Tuyển, tối qua cùng một người phụ nữ bí ẩn ra vào khoa sản..."

Giang Gia Ngư lặng lẽ tắt TV, ăn sáng xong, bắt đầu thu dọn đồ đạc cá nhân của mình trước.

Thu dọn một lúc thấy mệt thì ngồi trên ghế sofa xem sách y học. Cô vốn là một bác sĩ sản khoa.

Nhưng mẹ của Chu Đình Tuyển, cũng chính là mẹ chồng cô, nói rằng công việc đỡ đẻ này rất bẩn, lại không may mắn. Sau khi kết hôn, ép Giang Gia Ngư nghỉ việc, chuyên tâm làm một bà nội trợ.

Năm năm, nếu không phải vì tình cảm với Chu Đình Tuyển, cô đã sớm không kiên trì nổi nữa.

Nhưng may mắn thay, bây giờ cô đã hoàn toàn buông bỏ mối cảm tình ngu ngốc này, sắp có thể quay lại nghề cũ, không cần phải để bản thân tủi hờn nữa.

Sáu giờ tối, Chu Đình Tuyển đúng giờ trở về.

Anh ta nhìn đống đồ đạc lớn nhỏ chất đống ở cửa, nhíu mày.

"Chất nhiều đồ ở cửa làm gì?"

Ánh mắt Giang Gia Ngư liếc về phía cửa, nói dối: "Em dọn ra một ít rác, lát nữa sẽ vứt đi."

Sau khi mang th ai, thể lực của cô rất kém. Lực bất tòng tâm, chỉ có thể tạm thời để một ít hành lý ở cửa.

"Để người giúp việc trong nhà xử lý, tối nay chúng ta còn phải về nhà cũ ăn cơm."

Chu Đình Tuyển bỏ lại một câu, thái độ rất không kiên nhẫn, rồi lên lầu.

Giang Gia Ngư hơi ngẩn người, gật đầu đáp: "Em biết rồi."

Cô không muốn về nhà cũ, bởi vì mỗi lần về, cô đều bị mẹ chồng sỉ n hục.

Một là vì cô năm năm rồi không mang th ai. Hai là vì nhà họ Giang của cô chỉ là gia đình bình thường, không xứng với nhà họ Chu.

Nhưng năm năm kết hôn với Chu Đình Tuyển. Mỗi tối thứ Sáu, hai người đều phải về đó. Cho dù cô đến kỳ kinh nguyệt, cho dù cô bị bệ nh, chưa từng vắng mặt một lần.

Nhớ có lần, cô sốt cao, hỏi Chu Đình Tuyển có thể không đi không. Chu Đình Tuyển lạnh lùng nhìn cô: "Chúng ta ly hôn, cô sẽ không cần phải về nhà chính nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/su-tra-thu-cua-nguoi-vo/chuong-2.html.]

Từ đó về sau, cho dù cơ thể có khó chịu đến đâu, cô cũng sẽ về nhà cũ.

Trước khi Đinh Nghiên chưa ly hôn, Giang Gia Ngư vẫn luôn cho rằng Chu Đình Tuyển đối với tất cả mọi người đều lạnh lùng như nhau, cho đến khi cô ta ly hôn và xuất hiện.

Cô mới hiểu, Chu Đình Tuyển cũng sẽ ân cần với phụ nữ, chỉ là người phụ nữ đó chưa bao giờ là mình.

Giang Gia Ngư thay quần áo, thu hồi suy nghĩ, ngồi ở phòng khách đợi Chu Đình Tuyển.

Lần này về nhà cũ, cô định nói với mẹ chồng, sau này sẽ không về nữa. Nhưng Chu Đình Tuyển thay quần áo xong xuống lầu, chỉ để lại một câu, liền ra khỏi cửa.

"Cô tự về nhà đi, tôi có việc."

Không cần nghĩ, cũng biết việc của anh ta là vì ai.

—-

Năm giờ chiều.

Khi Giang Gia Ngư đến nhà cũ. Chu Đình Tuyển đã ở đó từ lâu, bên cạnh anh ta còn có Đinh Nghiên.

Đinh Nghiên búi tóc đơn giản, mặc một chiếc váy dài màu trắng sữa, bụng hơi nhô lên.

Bà Chu cười tít mắt, nhìn cô ta hấp háy mắt, không ngừng đưa hoa quả sang.

Những Mẩu Chuyện Con Con

"Ăn nhiều một chút, tốt cho đứa bé trong bụng."

"Cảm ơn bác gái."

Giang Gia Ngư bước vào, đành phải phá vỡ bầu không khí hòa hợp này: "Mẹ."

Tay bà Chu cầm hoa quả khựng lại, nhìn thấy cô, như nhìn thấy ôn thần.

"Sao bây giờ mới đến? Mỗi lần nhìn thấy cô tôi lại thấy khó chịu."

Nói xong, bà ta quay đầu nắm tay Đinh Nghiên.

"Tiểu Nghiên, con nói xem cây độc không trái gái độc không con. Phụ nữ mà bị tịt thì gọi là giống gì?"

Đinh Nghiên cười, liếc nhìn Giang Gia Ngư: "Bác gái, bác thật biết nói đùa, phụ nữ ai rồi cũng sẽ sinh con thôi mà."

"Nhưng con dâu nhà bác lại không bết sinh. Không giống con, có phúc, ly hôn rồi vẫn có thể mang th ai."

Bà Chu lại liếc nhìn Giang Gia Ngư, nói móc: "Sớm biết cô không thể sinh, lúc đầu thà nuôi một con chó, chó còn có thể vẫy đuôi với tôi, dỗ tôi vui vẻ."

Kết hôn năm năm, không nhớ nổi Giang Gia Ngư bị sỉ nhục bao nhiêu lần rồi. Mà bao giờ cũng vậy, chồng cô, Chu Đình Tuyển không hề nói giúp cô một câu nào.

Giang Gia Ngư đã quen rồi.

Cô nhẹ cười, trả lời câu nói trước đó của mẹ chồng: "Nếu mỗi lần nhìn thấy con đến đều khó chịu, vậy sau này, con sẽ không đến nữa."

Loading...