Sự Phản Bội Trong Lặng Lẽ - Chương 11 – Người Thứ Ba Không Chỉ Là Một

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-14 15:10:27
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Không cần tiếng la hét. Không cần lời buộc tội. Một bí mật chôn giấu kỹ đến , nếu đủ dài, đủ sâu và đủ sắc, cũng tự nó cắt xuyên qua vỏ bọc. Thứ đầu tiên rách toạc là lòng tin, mà là sự yên bề ngoài của một mái nhà.

 

Minh trở về nhà một chiều muộn như ngày. Áo sơ mi còn vương mùi nước hoa lạ, điện thoại im lặng trong túi áo, đôi mắt chập chờn vì những đêm thiếu ngủ và những giờ bên Hạ tên gọi. Anh ngờ, , cửa nhà mở với tiếng con gái ríu rít, mà là sự lặng im đến nặng nề. Trên bàn phòng khách là một chiếc điện thoại phụ giấu bấy lâu, mở sẵn phần tin nhắn. Những dòng chữ mật, lời hứa hẹn vụng về, dấu vết của nhiều đêm mặt ở nhà. Không cần thêm gì nữa.

 

Vợ phụ nữ từng vì mà bỏ lỡ tuổi trẻ – trong bóng tối của cầu thang. Gương mặt giận, chỉ một lớp mờ mịt của chịu đựng quá nhiều mà giờ còn nước mắt để trào . Cô đánh ghen, gào , hỏi Hạ là ai. Cô chỉ bước phòng, lặng lẽ gấp đồ cho con gái. Mỗi chiếc áo nhỏ gọn như một tự dặn rằng, mai sẽ sống khác.

 

Minh cố ngăn , giọng khàn đặc:

“Em làm gì ?”

 

Vợ , chỉ đáp nhỏ:

“Đi đến nơi mà em cần tự hỏi, đêm nay sẽ thuộc về ai.”

 

Con bé Na – mới tám tuổi – vẫn hiểu chuyện. thấy những đêm bố vắng nhà, thấy âm thầm xoá nước mắt khi gấp quần áo, thấy buồn đến thốt nên lời khi mâm cơm nguội lạnh. Lần , nó níu áo bố nữa. Nó theo , dù vẫn đầu một khi bước cửa. Nhìn bố. Không . ánh mắt đó, giống như hàng nghìn câu hỏi thành lời.

 

Cửa đóng . Gió từ cửa sổ tràn . Lạnh.

 

Cùng lúc đó, ở phía bên thành phố, Hạ về đến nhà. Chồng cô – bạn từ thời đại học, luôn nhẹ nhàng nhưng trầm lặng – ghế, mặt là bản in bài báo của cô: “Tình yêu giấu trong bóng tối”. Không ai cũng nhận giọng văn đó. thì . Anh luôn là đầu tiên bài của vợ, kể cả khi cô gửi bản thảo.

 

Trên đoạn giữa bài một câu khoanh tròn bằng bút đỏ:

“Có những khoái cảm mà trả giá bằng chính sự yên của những yêu nhất.”

 

Hạ yên, chối. Không thể.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/su-phan-boi-trong-lang-le/chuong-11-nguoi-thu-ba-khong-chi-la-mot.html.]

Chồng cô gào thét, tra hỏi. ánh mắt như buộc cô đối mặt với chính phụ nữ tự do, quyến rũ, lý trí – mà là một kẻ phản bội, một kẻ khiến những bữa cơm gia đình trở thành bãi chiến trường âm thầm.

 

Anh bước đến, nhẹ nhàng như thể sợ làm gãy vỡ thêm điều gì đó. Rồi bàn tay vung lên – quá mạnh, nhưng đủ để để một cái tát đọng má, mà trong tâm trí. Tiếng vang ai – nhưng với Hạ, nó là hồi chuông cuối cùng.

 

Anh thêm gì nữa. Anh chỉ phòng, bế đứa con trai lên – nó vẫn còn mặc nguyên bộ đồ ngủ – khỏi nhà. Không đóng cửa mạnh. gió thốc từ hành lang làm căn nhà trống hoác như một cái hang đá bỏ hoang.

 

Hạ giữa nhà, một . Mọi thứ cô từng cố giữ – hôn nhân, con cái, danh dự – giờ lăn lóc chân. Cô . Cũng dám gọi Minh. Vì lúc , họ còn gì để tựa . Mỗi tự phá mái nhà của chính .

 

Đêm đó, họ gặp ở một công viên quen. Trời nổi gió. Cây rì rào những âm thanh giống như xương cọ . Hạ xuống ghế đá đầu tiên, gương mặt trang điểm, tóc rối, môi nứt nẻ vì lạnh và vì quá nhiều. Minh đến , cách cô nửa mét. Không ai chạm ai. Họ tối giữa hai – cái từng lấp bằng ham và lời ngọt ngào, giờ chỉ còn là vực sâu của những gì thể cứu rỗi.

 

“Em còn nhà,” Hạ .

 

Minh gật. “Anh cũng .”

 

Một lúc , Hạ khẽ hỏi:

“Anh nghĩ... thứ ba ?”

 

Minh im lặng. Rồi trả lời, khàn giọng:

“Người thứ ba của quá nhiều .”

 

Họ chỉ chen hôn nhân của khác. Họ chen tuổi thơ của con cái. Vào lòng tin của những từng yêu nhất. Và cả chính cuộc sống của – một cuộc đời mà mãi mãi bao giờ nổi một cái tên đàng hoàng.

 

Đêm đó ai . Nước mắt cạn

Loading...