SỰ HẤP DẪN CÓ CHỦ ĐÍCH - Chương 49: Anh nói: Vị ngọt, rất thích

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:05:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơi nóng môi khiến tai cô đỏ bừng và nóng ran.

Lòng bàn tay nóng hổi, Chung Thư Ninh chỉ thể nắm chặt , để tỉnh táo hơn, vì tim đập dữ dội, từng nhịp từng nhịp, va lồng ngực, nhanh đến mức khiến cô cảm giác choáng váng.

Lần hôn, dù cô cũng uống rượu.

Cảm giác luôn chân thực lắm.

Lần ,

Tỉnh táo, và lý trí.

Cô vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn nhẹ nhàng đó, Hạ Văn Lễ tỉnh táo cúi xuống, nhặt chiếc bật lửa rơi.

Và nhận xét một câu: “Khá ngọt.”

Ngay lập tức,

Đầu óc Chung Thư Ninh trống rỗng.

Bình thường , nhưng luôn ôn hòa nho nhã Hạ , đây là đang giở trò lưu manh, trêu chọc cô ?

Ngọt?

Anh đang cái gì .

Hạ Văn Lễ dường như nhận suy nghĩ của cô, bổ sung một câu: “Hương trầm thơm, vị ngọt, …”

“Rất thích!”

Chung Thư Ninh gượng gạo, “Anh thích là , em sẽ lấy thêm hương trầm cho .”

“Ngày mai xe đường dài, nghỉ sớm , em sẽ về phòng muộn hơn.”

Chung Thư Ninh về phòng bằng cách nào, nóng môi dường như tan, đốt cháy cổ họng cô khô khốc, xuống lầu rót nước, uống mấy ngụm lớn mới bình phục nhịp tim đập loạn xạ.

lúc cô chuẩn uống thêm một ly nước, đột nhiên tiếng vang lên, “Phu nhân——”

Cô giật , suýt làm đổ nước.

“Trần, Trần trợ lý?”

“Xin , làm cô sợ ?” Trần Tối mèo, tiếng bước chân khá lớn, chỉ là thấy trạng thái của phu nhân đúng, mới cố ý tiến lên bắt chuyện.

“Không , về phòng đây.”

Trần Tối gửi một tài liệu khẩn cấp cho Hạ Văn Lễ, khi gõ cửa bước , ngửi thấy một mùi vải ngọt ngào, “Hương trầm của phu nhân làm, mùi thật thơm.”

“Vừa nãy phu nhân còn hỏi bận , bận, nhưng vẫn để cô đến, nghĩ rằng thấy cô , lẽ thể tranh thủ lúc bận rộn mà thư giãn một chút, sẽ để ý chứ?” Trần Tối thăm dò.

THẬP LÝ ĐÀO HOA

Hạ Văn Lễ cúi đầu xử lý tài liệu, .

Chỉ một câu: “Thưởng tháng của gấp đôi.”

“…”

Trần Tối lúc cảm thấy quanh ông chủ tỏa ánh sáng Phật tính.

Phu nhân quả là quý nhân của !

Hạ Văn Lễ cảm thấy thật tham lam, rõ ràng thương, thể chủ động khó, nhưng vẫn đòi hỏi nhiều hơn…

Nếu sợ làm cô sợ,

Có lẽ chỉ đơn thuần là một nụ hôn nhẹ thể giải quyết .

Anh xử lý xong công việc chuẩn nghỉ ngơi.

“Gia, công việc vẫn còn một chút.” Trần Tối nhắc nhở.

“Công việc thì làm hết, ở bên vợ quan trọng hơn.” Hạ Văn Lễ , Trần Tối, “Nói câu , lẽ hiểu.”

,

Trần Tối độc !

Người làm công vô ngữ, mấy ngày còn ngày nào cũng mang vẻ mặt chán đời, như thể ai cũng nợ hai trăm năm mươi tám vạn .

Chỉ là tình yêu tưới tắm mấy phút, sống động như rồng như hổ ? Hiệu quả đến ?

Chỉ là Hạ Văn Lễ tâm trạng cực về phòng, mở cửa——

Phòng bật đèn, một bóng !

Chung Thư Ninh về phòng.

nghĩ đến việc đối mặt với nhà họ Hạ, thực sự căng thẳng, ngủ , liền chạy đến phòng làm hương, tra công thức hương, làm một loại linh tê hương, đang lấy một ít đinh hương, cam tùng… để nghiền thành bột.

Khi cô về phòng, là nửa đêm, Hạ Văn Lễ dường như ngủ.

Chung Thư Ninh nhẹ nhàng qua, đắp chăn cho , lâu.

đây căn bản dám thẳng Hạ Văn Lễ, thực

Anh trai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/su-hap-dan-co-chu-dich/chuong-49-anh-noi-vi-ngot-rat-thich.html.]

Chắc là trong tất cả những cô từng gặp, là loại trai, trai.

Chỉ là khí chất quá mạnh, dễ khiến bỏ qua vẻ ngoài của .

Chung Thư Ninh nửa xổm xuống, hai tay ôm đầu gối, cằm đặt đầu gối, lâu, mũi cao, môi mỏng, tóc rối, lông mi…

Lại còn dài!

Người như , là chồng cô.

Cô khẽ tiếng động.

Không rằng, Hạ vốn dĩ ngủ, đang đợi vợ về phòng, lúc thể mở mắt, khó chịu đến mức nào!

**

Ngày khởi hành, Chung Thư Ninh mặc một chiếc áo kiểu Trung Quốc mới màu hồng nhạt, tay áo thêu hoa lê Tô Châu tinh tế, một chiếc váy trắng, kết hợp với vòng tay và hoa tai màu hồng sen, thanh lịch.

Hạ Văn Lễ vẫn mặc một bộ vest chỉnh tề.

Đeo chiếc dây chuyền ve áo mà Chung Thư Ninh tặng .

Hai trông xứng đôi.

Hạ Văn Dã cùng xe với họ, nghĩ đến việc ở chung với cả năm sáu tiếng đồng hồ, liền cảm thấy da đầu tê dại.

Chung Thư Ninh chuyện cần e dè: “Hạ , mối quan hệ giữa và gia đình căng thẳng ?”

Hạ Văn Lễ nghiêng đầu cô, “Em từ ?”

“Từ miệng nhà họ Chung và nhà họ Chu, và cả mạng nữa.”

“Họ thế nào?”

“Đại khái là vì chú tái hôn, ông bà nuôi lớn…” Chung Thư Ninh đơn giản với , “Nếu gia đình thúc giục kết hôn quá gắt gao, còn cách nào, chắc cũng sẽ chọn kết hôn với em nhỉ.”

Hạ Văn Lễ thừa nhận, cũng phủ nhận.

“Vậy chúng về, e rằng sẽ làm khó.”

Tóm , theo lời Chung Thư Ninh miêu tả, nhà họ Hạ chính là hang ổ rồng hổ.

dùng thủ đoạn tàn nhẫn để mở một con đường máu.

Hạ Văn Lễ biểu lộ cảm xúc mặt, nhưng cũng phản bác lời cô, dù ngay từ đầu ký thỏa thuận, chính dụ dỗ Chung Thư Ninh, cho cô ám chỉ như .

“Em đừng sợ, bất kể họ gì, chúng chỉ cần thể hiện rằng chúng yêu .” Hạ Văn Lễ thẳng.

Chung Thư Ninh gật đầu đồng ý.

Trần Tối lái xe, suýt nữa thì điên.

Phu nhân còn lên mạng tìm hiểu.

Trên mạng đều , ông chủ của cha yêu thương, kế làm khó, thể sống sót dễ dàng.

Chung Thư Ninh thì lo lắng đến c.h.ế.t, Hạ lão gia t.ử trải qua bao sóng gió, chắc chắn dễ lừa gạt.

Nếu để lộ sơ hở mặt nhà họ Hạ thì đây.

May mắn , Hạ Văn Lễ hôm nay dường như tâm trạng .

Quỷ mới lúc Hạ lão gia tử, dậy từ sớm, hai ngày cho đến sửa sang hoa cỏ.

Ngay cả ch.ó giữ nhà cũng đưa tắm rửa làm !

Còn dọn dẹp vườn rau của , đặc biệt tìm nhổ cỏ.

Kết quả nhổ cỏ xong…

Cả vườn rau trơ trụi, trồng vội một ít hoa cỏ nhỏ ban đêm.

Làm một kiểu tóc gọn gàng, ăn trưa xong liền chỉnh tề quần áo, đợi ở phòng khách, Hạ lão phu nhân cũng cạn lời, năm đó lão đại và lão nhị đưa vợ về nhà, cũng thấy ông như thế .

Chỉ là Hạ Văn Lễ và họ đến buổi tối, Hạ lão còn đặc biệt gọi điện cho con trai cả, “Là con trai con đưa vợ về, con còn đến?”

“Bố, còn sớm mà, con đang làm việc.” Hạ Văn Lễ sáu giờ tối mới đến nhà cũ, bây giờ mới ba giờ chiều.

“Làm việc quan trọng hơn con trai con ?”

“…”

“Về sớm ?”

“Chính là con làm cha, bình thường quan tâm nó đủ, dẫn đến việc nó bàn bạc với gia đình, tự ý quyết định chuyện đại sự cả đời, con cho con , chuyện bố hài lòng!”

“Vậy bố làm gì? Đuổi họ ngoài? Hay thả ch.ó c.ắ.n nó?”

“Nói cái gì , nếu để khác thấy, ảnh hưởng đến hình ảnh gia đình chúng bao, vấn đề gia đình, đương nhiên giải quyết nội bộ.”

“Bố đúng.”

“Tóm , con mau về , chúng bàn bạc đối sách, thể để thằng nhóc thối đó sung sướng quá!”

Kết quả, tan làm sớm, đưa vợ về nhà cũ thì,

Lão gia t.ử dựa ghế sofa ngủ , tiếng ngáy to như sấm.

Loading...