SỰ HẤP DẪN CÓ CHỦ ĐÍCH - Chương 21: Cô ấy ngủ, luôn là giường của anh ấy!

Cập nhật lúc: 2025-11-21 09:08:45
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chung Thư Ninh , đặt cho cô một biệt danh, gọi là 【Đát Kỷ】, khi ăn cơm cô liếc Hạ Văn Lễ đang đối diện.

"Hạ , hôm nay cảm ơn , ngờ Chu Bách Vũ tìm đến đây."

"Cô cũng , chúng là vợ chồng."

Hạ Văn Lễ cô, "Là một chồng, bảo vệ cô là điều đương nhiên."

Tay Chung Thư Ninh cầm đũa khẽ siết chặt.

Đương nhiên?

Anh một cách thẳng thắn, và hiển nhiên.

"Tôi nghĩ cô chuyện với , cần xưng hô 【/chị】." Giọng Hạ Văn Lễ nhanh chậm, "Tôi hiểu, chúng vẫn , cô nghĩ như là tôn trọng, cũng là khách sáo."

" quá khách sáo, chính là cố ý giữ cách với ."

"Hạ phu nhân, giữa chúng ..."

"Không cần giữ cách!"

Anh gần cô hơn,

Gần hơn nữa!

Chung Thư Ninh gật đầu, "Tôi hiểu, sẽ như nữa."

Ăn trưa xong Chung Thư Ninh bắt đầu loay hoay với vỏ vải, Hạ Văn Lễ cần ngủ bù, nghỉ ngơi.

bao giờ nghĩ rằng, những ngày khi kết hôn theo thỏa thuận với Hạ Văn Lễ, thời gian hiếm hoi cô cảm thấy thoải mái.

Thư thái, tự do,

Không như khi ở nhà họ Chung, ngay cả giúp việc cũng dám tỏ thái độ với cô.

Lúc , điện thoại rung, hóa là điện thoại của Chu Bách Vũ, cô do dự nhấc máy, "Alo, bác gái."

"Thư Ninh , bác Bách Vũ là đồ khốn nạn, hôm qua gây chuyện ở đồn cảnh sát, nó cháu đ.á.n.h cũng đáng đời..." Giọng phu nhân Chu gấp gáp, thẳng vấn đề, "Hôm nay cháu gặp nó ? Nó bỏ trốn khỏi bệnh viện, tìm cháu."

"Đã gặp."

"Vậy nó ?"

"Đã từ mấy tiếng ."

"Cháu ? Không tìm thấy nó, gọi điện cũng máy."

"Không rõ."

"Nếu nó tìm cháu, làm ơn cho bác một tiếng."

Chung Thư Ninh quản chuyện của Chu Bách Vũ, trưởng thành, làm việc nên suy nghĩ của riêng . Cô tiếp tục làm vỏ vải, đó đồ tập, trong một căn phòng trống làm động tác giãn cơ, luyện tập các động tác cơ bản của vũ đạo.

Cô học vũ đạo quá lâu, trừ khi chân đau, gần như ngày nào cũng luyện tập.

Nếu luyện tập trong thời gian dài, cô luôn cảm thấy thoải mái.

Trong lúc nghỉ ngơi, điện thoại rung.

Tin nhắn của Chung Minh Nguyệt, một bức ảnh, trong căn phòng tối tăm, Chu Bách Vũ đang vùi đầu uống rượu.

【Gần đây chị ở ? Em và bố đều lo cho chị.】

【Chị ơi, Bách Vũ say , cứ gọi tên chị mãi.】

【Chị qua ?】

Chung Thư Ninh thấy buồn , lười để ý đến cô .

——

Lúc , ánh mắt Chung Minh Nguyệt tham lam, chăm chú Chu Bách Vũ, nụ gượng gạo, dường như cảm thấy , "Anh Bách Vũ, em nhắn tin cho chị , chị trả lời, lẽ đang bận."

"Bận?" Chu Bách Vũ ợ một tiếng, "Chị chắc chắn bận, bận cùng đàn ông khác."

"Anh gì? Đàn ông? Ai ?" Chung Minh Nguyệt lập tức dựng tai lên.

"Cô hiểu!"

"Anh Bách Vũ, gần đây gặp chị em ?"

Theo lời bố , cô lẽ còn nơi nào để , sớm về cầu xin họ .

luôn mong chờ thấy Chung Thư Ninh lóc t.h.ả.m thiết, quỳ xuống cầu xin họ tha thứ.

Chu Bách Vũ cảm thấy thật hèn nhát, và Chung Thư Ninh đính hôn, từng là vị hôn phu danh chính ngôn thuận của cô , lẽ cướp cô từ bên cạnh Hạ Văn Lễ.

dám!

Thật sự là dám...

Khi ánh mắt chạm với Hạ Văn Lễ, mặt , chỉ cảm thấy chân tay mềm nhũn.

Thậm chí dám lớn tiếng chất vấn mối quan hệ của hai , và họ cấu kết với từ khi nào!

Chu Bách Vũ, mày sợ .

Mày tính là đàn ông gì chứ!

Chẳng trách Chung Thư Ninh rời bỏ mày, mày đáng đời.

Anh xong, rót thêm mấy ngụm rượu, Chung Minh Nguyệt vội vàng tiến lên khuyên can, nắm lấy tay đang cầm ly rượu, "Anh Bách Vũ, đừng như ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/su-hap-dan-co-chu-dich/chuong-21-co-ay-ngu-luon-la-giuong-cua-anh-ay.html.]

"Cô thật sự , cần nữa..."

Theo một như Hạ Văn Lễ, Chung Thư Ninh thể đầu !

Chẳng trách cô như lột xác,

Thì , là thật sự tìm chỗ dựa lớn!

"Dù chị em , vẫn còn em mà." Chung Minh Nguyệt càng mạnh mẽ hơn nắm c.h.ặ.t t.a.y , cơ thể áp sát cánh tay .

"Cô?" Chu Bách Vũ khẽ thành tiếng.

Giọng điệu chế giễu, ánh mắt đó, lộ rõ vẻ khinh thường.

Anh bao giờ coi trọng Chung Minh Nguyệt, dù là về ngoại hình, khí chất, cách chuyện, cô đều kém xa Chung Thư Ninh.

Anh mê nhan sắc, mắt cũng mù, tại chọn cô .

Ánh mắt khiến tim Chung Minh Nguyệt đập thình thịch, cô rụt tay một cách miễn cưỡng, cam lòng!

Chu Bách Vũ uống rượu hết ly đến ly khác, Chung Minh Nguyệt một bên, cũng khuyên can, cho đến khi say bất tỉnh nhân sự, cô mới dậy, đỡ dậy.

"Cô là ai? Buông —" Chu Bách Vũ nhíu mày, bóng mắt mờ ảo.

"Anh Bách Vũ, say , em đưa về nhà."

"Tôi !"

Nếu bố bắt tiếp xúc với Chung Minh Nguyệt, sẽ những chuyện rắc rối , Chung Thư Ninh vẫn là của , làm thể để Hạ Văn Lễ chiếm tiện nghi.

"Em đưa đến khách sạn nghỉ ngơi nhé?" Chung Minh Nguyệt thăm dò hỏi.

Thấy phủ nhận, cô đỡ ngoài.

Chu Bách Vũ say mèm, chỉ thể dựa , miệng vẫn lẩm bẩm: "Anh thật sự yêu em... thể sống thiếu em..." và những lời tương tự.

Rời khỏi câu lạc bộ, cho đến khách sạn, nhiều thấy.

Mọi tò mò:

Thiếu gia Chu cách đây lâu cầu hôn Chung Thư Ninh,

Mấy ngày mỹ nữ bầu bạn,

Hôm nay lén lút với Chung Minh Nguyệt?

Chung Minh Nguyệt đặt Chu Bách Vũ lên giường, xoa xoa cánh tay đau nhức, chăm chú , lẩm bẩm tên Chung Thư Ninh suốt đường , cô tức giận c.ắ.n chặt môi .

Cái Chung Thư Ninh đó chứ!

Chẳng qua là xinh hơn một chút, nhảy múa, nếu năm đó cô lạc, thì chuyện nào đến lượt cô ?

Không coi trọng cô ?

Vậy thì lúc đầu tại trêu chọc , hại danh tiếng của cô hủy hoại.

hít một thật sâu, thầm nghiến răng, trong lòng đưa một quyết định táo bạo.

**

Trong biệt thự Lan Đình

Khi Chung Thư Ninh nhảy xong, mặt trời lặn, cô chuẩn về phòng tắm rửa, ngang qua phòng khách thấy Trần Tối và Lý Khải đều ở đó, hai cầm tài liệu, dường như đang thảo luận về một kế hoạch nào đó, thấy cô liền khách sáo gọi một tiếng phu nhân.

"Hạ vẫn dậy ?"

Trần Tối gật đầu, "Chắc là ."

"Vậy hai cứ chuyện ."

Chung Thư Ninh nghĩ, Hạ Văn Lễ cũng khá vất vả.

Kể từ khi cô chuyển đến đây, phần lớn thời gian đều làm việc, hơn cô 5 tuổi, cũng chỉ hơn Chu Bách Vũ 3 tuổi mà thôi, nhưng trầm nội liễm, khí chất đủ mạnh, giống những cùng tuổi.

Chu Bách Vũ ở công ty nhà làm một chức vụ nhàn rỗi, phần lớn thời gian đều chơi bời, Hạ Văn Lễ nỗ lực như .

Càng so sánh, Chung Thư Ninh càng cảm thấy mù mắt.

THẬP LÝ ĐÀO HOA

Cô nghĩ, mở cửa phòng ngủ, thấy một bên chăn lật lên, rõ ràng dấu vết ngủ.

Đây là...

định rời , cửa phòng tắm từ bên trong mở .

"""Hạ Văn Lễ mặc một chiếc áo choàng tắm rộng, tóc lau khô , cổ vắt một chiếc khăn, tóc, cổ và n.g.ự.c đều đọng những giọt nước.

Chiếc thắt lưng đáng lẽ thắt chặt lỏng lẻo, thể rõ cơ bụng săn chắc.

Thoát khỏi vẻ lạnh lùng, tháo vát thường ngày, trở nên lười biếng và phóng khoáng.

Không còn vẻ xa cách như thường lệ.

“Anh Hạ, ở đây?” Chung Thư Ninh vô thức hỏi.

Hạ Văn Lễ bước đến gần, toát nước lạnh lẽo, dường như tắm nước lạnh, nhưng khi đến gần, thở của nóng, bởi vì :

“Đây, vốn dĩ là phòng của .”

“Cái, cái gì?”

Chẳng lẽ, cô vẫn luôn ngủ giường của ?

Phòng của !

Hạ Văn Lễ xong, sửa một câu, “Không đúng, bây giờ, là phòng của chúng .”

Loading...