Dưới bàn, Tống Tiêu đá một cái, ngoan ngoãn im miệng.
Lúc suýt nữa thì gọi ba mất, ba tán thưởng Tống Tiêu một cái, thuận thế chuyện công việc.
Khi thấy lấy tài liệu , ba tủm tỉm vẻ mặt như ba già hài lòng.
"Tống tổng, trợ lý của cũng tồi nhỉ."
Tống Tiêu: "Đâu ."
Tôi: đúng .
Trong bữa tiệc, ba trò chuyện công việc với Tống Tiêu, thuận tay gắp đồ ăn cho .
Hồi nhỏ thường xuyên ba đưa xã giao nên quen với việc ba gắp đồ ăn cho .
Vậy nên hề nhận sắc mặt Tống Tiêu ngày càng trở nên khác thường.
Chỉ là đó, còn chuyện xong thì bỗng nhiên Tống Tiêu là ăn no .
Tôi đang bận ăn thì ngẩng đầu lên, vẫn còn nhiều món ăn mà ăn xong ?
Tống Tiêu liếc một cái, bảo đừng gì, đó kéo ngoài.
Trước khi ngoài còn ba một cái đầy ẩn ý: "Cảm ơn Lý tổng chăm sóc trợ lý của , chuyện hợp tác để tiếp."
Tuy nhiều bản lĩnh nhưng vẫn còn một chút.
Đừng tưởng lão già ý đồ gì với trợ lý của nha.
Tôi ngơ ngác Tống Tiêu chợt vẻ hùng cứu mỹ nhân vĩ đại.
"Thịnh Minh Nguyệt, cô là của , sẽ để cô chịu uất ức."
Anh làm gì ? Sao tự nhiên nhiệt huyết thế?
"Tôi lấy xe."
Tôi ngơ ngác: "Vậy là tan làm ?"
Tống Tiêu: "Ừm."
Anh , ba liền .
Ba xoa đầu : "Tiểu Nguyệt, tan làm hả con?"
Tôi chậm chạp gật đầu: "Chắc là ạ."
Sếp lên cơn nên tan làm sớm.
Kệ , khoác tay ba: "Chúng cùng về nhà ạ."
Ba tủm tỉm: "Được."
Cách đó xa, sếp ở trong xe thấy cảnh : "...?"
Tống Tiêu: Quả nhiên ông tay với cô trợ lý đơn thuần lương thiện của !
Về đến nhà, phát hiện điện thoại hơn 99 tin nhắn WeChat , tất cả đều đến từ sếp.
[Thịnh Minh Nguyệt, cô điên ?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sep-toi-suy-dien-qua-nhieu/chuong-2.html.]
[Công ty vẫn phá sản, là nuôi nổi cô chứ?]
[Sao cô chạy theo một lão già chứ?]
[Cô làm thuê, cần thiết hiến vì công việc, cho dù hiến thì cũng là !]
[Lão già đó lấm la lấm lét, lành gì, cô đừng để ông lừa!]
[Quay đầu là bờ, vẫn còn kịp!]
Sau đó sếp như hết cách.
[Thịnh Minh Nguyệt, cô sẽ bỏ rơi ?]
[Cô đường tắt thể hiểu nhưng cô bám đại gia đó mà bám ?]
[Tuy bây giờ lão già đó nhiều tiền hơn nhưng cũng tệ.]
[Tôi trẻ tuổi, cơ thể , sức khỏe dồi dào, “chuyện ” cũng .]
[Tôi thua kém gì ông già 65 tuổi đó chứ.]
[Tin , ông thể thỏa mãn cô .]
[Tôi thì .]
Tôi: "..."
Anh cái gì mà ?
Lần đầu tiên, thấy sếp nhiều lời như .
Tôi nghĩ một lúc vẫn gửi cho một tin nhắn: [Ông là ba của .]
Khung chat lập tức im bặt.
Năm phút .
Tống Tiêu: [Ông ép cô gọi như ?]
Tôi: [?]
Tôi: [Tôi sinh gọi ông là ba .]
Gọi ba thì gọi ba thôi, còn cần ép .
Tống Tiêu quan hệ gia đình hòa thuận đấy chứ? Có chấn động tâm lý thời thơ ấu khuyết tật tâm lý gì ?
Anh gọi ba là ba thì gọi là gì? Gọi ba là hàng xóm ?
Thôi bỏ , chuyện nhà khác vẫn nên ít hỏi han thì hơn.
Tống Tiêu ở đầu dây bên điện thoại đau lòng : [Được, .]
Tôi đơn thuần cho rằng giải thích rõ ràng, nên yên tâm: [Biết là .]
Tôi thở phào nhẹ nhõm, hiểu lầm hóa giải.
Ở đầu điện thoại bên , Tống Tiêu nhíu chặt mày.
Linlin
Sao cô cố chấp tỉnh ngộ .