Đến phòng mới , làm gì Phùng Lệ nào, đến cái bóng ma nữ còn thấy, hóa mới là thằng ngốc chính hiệu.
Trong phòng ngủ tối om, một bóng .
"A lô?"
Đang do dự nên , Tần Phong lặng lẽ lẻn từ cửa, đưa tay kéo .
Dùng đầu gối đè cửa, nụ hôn thoảng mùi rượu liền rơi xuống.
Tiếp theo bế lên, đè lên chăn đệm mềm mại, hai tay giữ chặt phía , sức lực nam nữ chênh lệch.
Trong trống thở hổn hển, Tần Phong với tay thăm dò túi ni lông bên cạnh.
"Đợi , 859 tệ !"
"Hả?"
Anh sững sờ, dừng động tác tay, trực tiếp chuyển khoản WeChat cho .
Giây tiếp theo, đè lên eo : "Hi Hi mua nhiều thế, tối nay chúng trải nghiệm cho ."
"Vị dưa hấu nhé? Anh nhớ là em thích."
Tôi thích dưa hấu, là thích kiểu ?
Giọng khàn rơi xuống bên tai, đôi mắt mơ màng khó rõ biểu cảm mặt , nhưng thể cảm nhận rõ sự sâu đậm của .
Tôi nghĩ điên , cũng điên .
Khi mặt áp xuống gần tai , chống n.g.ự.c : "Tần Phong, em là ai, rõ ?"
Anh dường như ngẩn , nheo mắt đào hoa chằm chằm , như đang nhận dạng.
Lòng lạnh nửa, lẩm bẩm: "Em Phùng Lệ."
"Anh , em là tiểu hỗn đản."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sep-nua-dem-bao-toi-di-mua-bcs/chap-7.html.]
"Anh mới là hỗn đản."
cũng thở phào nhẹ nhõm, dần thu hồi lực kháng cự tay.
Khi kết thúc, ga giường phòng chủ loạn tùng phèo, Tần Phong lôi đến phòng khách, mới thể chợp mắt.
Tỉnh dậy nữa là chiều tối, gối bên cạnh trống từ lâu.
Nhìn đống quần áo lộn xộn sàn và chiếc áo sơ mi nam đang mặc , ký ức hoang đường đêm qua trào dâng.
Tôi bịt lấy đôi má đỏ ửng, đây là... làm những gì ?
Cả đêm về nhà, nhưng trong điện thoại chỉ nhận lác đác vài tin nhắn.
Trong đó thậm chí chỉ một tin là bố sáng nay gửi qua WeChat: "Con gái bố tiến bộ, chủ động tăng ca , bố cảm động."
Ôi bố của con ơi, đây nào là tăng ca chứ?
Gai xương rồng
Con gái của bố ăn sạch lau sạch , bố còn đang mắc ca ba ca ở đây.
Tần Phong như lắp camera trong phòng , kịp xuống giường, đúng lúc gọi điện thoại đến: "Tỉnh , đêm qua kiểm soát lực lượng, sẽ như nữa."
Hừ, ? Tôi tin mới lạ.
"Anh sắp về đến nhà , mang theo món em thích ăn ở tiệm đó…"
Tôi căn bản tâm trạng gì, trong đầu thành hồ dán .
Lời lẽ chuẩn , lúc thốt thành: "Anh thích em? Tần Phong."
Đầu dây bên im bặt, mãi lâu mới trả lời: "Em nghĩ ?"
"Xì, lái xe gọi điện, cúp đây."
Tay cầm điện thoại run, đây là trốn tránh.
Là thích chứ?