Lâm Mặc ư? Kiếp từng qua bất kỳ tin tức nào về . Cũng đúng thôi, kiếp tên khốn Ôn Hạc Quy cho uống thuốc thần kinh, khiến điên điên khùng khùng, khuyên nhủ nửa năm trời mới khiến bố đồng ý đưa về quê tĩnh dưỡng.
Để bố quên , còn tìm một thiên kim giả đến nhà thế vị trí của , còn trộn thức ăn cho lợn đồ ăn của , khiến béo như heo. Dưới sự sai khiến của , giúp việc phụ trách chăm sóc hành hạ đủ kiểu.
Cuối cùng c.h.ế.t đúng ngày sinh nhật 16 tuổi của , trong trận tuyết lớn trăm năm một. Bố đến dự sinh nhật của nhưng nửa đường thì xe hỏng.
Ôn Hạc Quy và thiên kim giả đến , ném đang mặc đồ ngủ khỏi nhà, bắt bò tìm bố như một con chó. Gió lạnh buốt xương, tuyết bay lả tả, nhưng tất cả những điều đó đau đớn bằng sự sỉ nhục và giày vò của họ.
"Con heo mập c.h.ế.t tiệt, mày gặp chú dì ? Vậy thì bò nhanh lên ."
"Quy Quy, chị hôi hám quá, buồn nôn thật đấy!"
Ôn Hạc Quy cầm roi da, quất mạnh lên .
"Nghe thấy , con heo mập c.h.ế.t tiệt, bò nhanh lên cho tao, mùi xộc mũi Nhu Nhu . Mày cũng soi gương thử xem, bộ dạng của mày xứng với tao ? Còn ầm ĩ đòi gả cho tao ư? Ban đầu là mày tự xông biển lửa cứu tao, tao bảo mày rời , nhưng con ngốc như mày hiểu tiếng ? Còn cố chạy để cứu tao, thật đó là cái bẫy do tao cố tình bày để mày c.h.ế.t đó."
"Ai bảo mày là con gái bố yêu thương đến thế, còn tao thông minh như còn là con trai nữa, nhưng bố bao giờ khen ngợi tao, công bằng, hề công bằng chút nào, cho nên mày c.h.ế.t là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-trong-sinh-toi-quay-ve-thoi-thanh-mai-truc-ma-bi-bien-lua-bao-vay/chuong-4.html.]
Chỉ vì lý do vớ vẩn mà bọn họ giày vò, hành hạ đến chết. Rõ ràng chỉ thiếu một chút nữa là thể gặp mặt bố , rõ ràng chỉ thiếu một chút nữa là thể sống sót.
Thế giới bất công với đến , thì tại đối xử nhân từ với thế giới ? Tất cả đều xuống địa ngục hết cho !
…
Tôi dễ dàng thuyết phục chú Ôn và dì Ôn nhận nuôi một bé, chỉ cần rơi lệ nhớ Hạc Quy, đường mấy tên côn đồ bắt nạt, một thiếu niên trông giống Hạc Quy cứu , thể hiện sự sùng bái ngưỡng mộ. Như họ sẽ chủ động nhận nuôi Lâm Mặc.
Dù thì từ đến nay nguyện vọng của họ là liên hôn với gia đình chúng , như sẽ tiện cho việc chiếm đoạt gia sản.
Ngược khó khăn lớn nhất là thuyết phục Lâm Mặc, từ bỏ bố nuôi đối xử với để theo .
Anh nhướng mày, chế nhạo: "Tôi điên ? Khó khăn lắm mới gặp một cặp bố nuôi lương thiện dịu dàng nhận nuôi , tại theo cô? Còn về vấn đề tiền bạc, mấy năm qua nhiều bố nuôi là tiền, nhưng chẳng hề theo họ, cho nên cô chỉ là một con nhóc ranh mà thôi. Nếu việc gì thì đừng đến làm phiền nữa, sẽ theo cô ."
Thế là ngay mặt , đưa một vali tiền cho bố sắp nhận nuôi , bên trong năm trăm nghìn tệ. Tôi mỉm : "Chú dì, hai hãy từ bỏ việc nhận nuôi Lâm Mặc . Cháu mới mất trai, mà giống trai của cháu, cho nên cháu đưa về nhà. Hai hãy cầm lấy tiền , thể cải thiện cuộc sống, cũng như thể nhận nuôi những đứa trẻ khác. Hai cứ tin tưởng cháu, chắc chắn cháu thể cho Lâm Mặc một môi trường sống hơn."