Sau Này Cố Nhân Chỉ Còn Là Tin Đồn - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-11-13 14:49:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vai Chúc Ngữ Hạm đau, cô khó hiểu đối phương: "Là Lâm Vãn Tình đưa đơn ly hôn cho em, nhưng cô chỉ rằng hai còn quan hệ gì nữa, nên em mới tới đây. Văn Sanh, rốt cuộc làm gì? Vì Lâm Vãn Tình mà trở nên kích động như ? Anh làm em đau quá..."

 

Cô nhíu mày, làm Phó Văn Sanh giật , buông tay , nhưng nên đặt .

 

, tại kích động như ? Rõ ràng yêu Lâm Vãn Tình, ngay cả chuyện tối nay cũng chỉ là đền bù cho cô. Bây giờ Lâm Vãn Tình tự rời , chỉ cần tiếp tục như , con với Chúc Ngữ Hạm thì dù hai gia đình ngăn cản thế nào chăng nữa cũng thể chia cắt họ nữa.

 

Thế nhưng... đối diện với ánh mắt mong chờ của Chúc Ngữ Hạm, Phó Văn Sanh cảm thấy hứng thú, im lặng một lúc lâu đẩy mặt .

 

"Xin , Ngữ Hạm, bây giờ tâm trạng, em nghỉ ."

 

Nụ mặt Chúc Ngữ Hạm từ từ tắt hẳn: "Có vì Lâm Vãn Tình ?"

 

Phó Văn Sanh nên thế nào, im lặng trả lời. phản ứng càng khiến Chúc Ngữ Hạm chắc chắn về những gì Phó Văn Sanh đang nghĩ, cô đau lòng : "Văn Sanh, yêu Lâm Vãn Tình ?"

Linlin

 

"Làm thể." Anh vô thức phản bác, làm thể yêu Lâm Vãn Tình: "Trong lòng chỉ em. Bây giờ Lâm Vãn Tình đột ngột ly hôn với , cần chút thời gian để xử lý."

 

Anh giải thích.

 

"Nếu yêu cô , tại bây giờ từ chối em? Chỉ cần chúng con thì sẽ chia cắt nữa, bây giờ chính là cơ hội nhất đó, Văn Sanh!" Chúc Ngữ Hạm ngừng chất vấn, vành mắt đỏ hoe, như thể giây tiếp theo sẽ bật .

 

Nhìn thấy bộ dạng của cô , Phó Văn Sanh đành lòng, lời Chúc Ngữ Hạm sai, nhưng lòng thể nào tĩnh lặng , huống chi là hứng thú làm chuyện đó.

 

Sau vài giây đối mặt trong im lặng, Phó Văn Sanh vẫn tránh cô ngoài: "Ngữ Hạm, em đợi giải quyết xong chuyện , sẽ tìm em, sẽ để em xa cả đời ."

 

Nói xong, thẳng cửa.

 

Bên ngoài từ lúc nào đổ mưa, tạt ào ào cửa kính, nhưng Phó Văn Sanh thậm chí còn đầu để lấy một chiếc ô mà cứ thế lao màn mưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/sau-nay-co-nhan-chi-con-la-tin-don/chuong-11.html.]

 

Anh đến nhà họ Phó , khi Lâm Vãn Tình đến đây đến nhà ga, vì trời mưa nên nhiều chuyến tàu hoãn.

 

Phó Văn Sanh tìm từng chuyến một, hỏi nhân viên danh sách hành khách, ngừng chạy điên cuồng trong mưa.

 

Ngay cả bản cũng ý nghĩa của việc đang làm lúc , nhưng vô thức Lâm Vãn Tình rời , chỉ cần thể tìm cô về thì … sẽ dành cho cô nhiều sự chú ý hơn, chỉ cần cô thể về.

 

Cuối cùng, hỏi đến một chuyến tàu, danh sách hành khách mua vé cái tên Lâm Vãn Tình.

 

Phó Văn Sanh mừng rỡ khôn xiết, nhưng ngay đó nhân viên lắc đầu: " chuyến tàu hoãn, khởi hành từ lâu ."

 

Sắc mặt Phó Văn Sanh trắng bệch, ngờ vẫn chậm một bước, hơn nữa chuyến tàu tiếp theo đến cùng một địa điểm ba ngày nữa mới , bây giờ cho dù vội vàng thế nào cũng thể đuổi theo cái tên đó nữa.

 

Phó Văn Sanh khàn giọng cảm ơn nhân viên giúp đỡ, lúc mưa càng lúc càng lớn, nhưng hề ý định trú mưa, cứ thế bộ trở về.

 

Trong phòng, Chúc Ngữ Hạm giận dỗi, về phòng khách nghỉ ngơi, nhưng lúc Phó Văn Sanh để ý đến tâm trạng của đối phương, đến phòng Lâm Vãn Tình. Trước đây, dù là bố Lâm Vãn Tình đều từng đề cập đến chuyện chung chăn gối, nhưng luôn đáp một cách lạnh nhạt rằng công việc bận rộn, đôi khi về muộn sẽ làm phiền Lâm Vãn Tình, dùng những lý do như để từ chối hết đến khác.

 

Tối nay, đầu tiên đến phòng Lâm Vãn Tình, nhưng chỉ một khung cảnh trống rỗng như , cứ như thể những năm qua cô từng ở đây, nếu gì cả? Ngay cả những thứ từng tặng cô cũng tìm thấy một món nào.

 

Anh thất thần bên giường, cứ thế thức trắng một đêm, vẫn thấy bóng dáng Lâm Vãn Tình đột nhiên trở về, cả đêm, ngôi nhà tĩnh lặng, như thể chỉ còn một .

 

Sáng hôm , Chúc Ngữ Hạm thức dậy, cô xuống lầu định ăn sáng, thấy bàn ăn trống trơn mới nhớ Lâm Vãn Tình còn ở đó, đây Lâm Vãn Tình luôn là nấu ăn mỗi ngày. Cô định ngoài mua, nhưng nhớ đến Phó Văn Sanh vẫn đang ở nhà, cùng với chuyện tối qua, cô tự bước bếp.

 

Trứng chiên, cháo và một chút đồ ăn kèm, Chúc Ngữ Hạm bưng bàn ăn, định gọi Phó Văn Sanh thì ngờ tự xuống.

 

Chúc Ngữ Hạm ngẩn một lát, nhanh chóng mỉm : "Văn Sanh, em nấu xong bữa sáng , mau nếm thử ."

 

"Được." Cả đêm ngủ, giọng Phó Văn Sanh vẫn khàn đặc, nhưng còn sự do dự như tối qua nữa, thực sự yêu là Chúc Ngữ Hạm mới đúng, Lâm Vãn Tình thì cứ , về phía Chúc Ngữ Hạm, nhẹ nhàng ôm cô một cái: "Em vất vả ."

Loading...