Sau Ly Hôn, Thân Phận Của Phó Phu Nhân Bị Bại Lộ - Chương 21: Bị vả mặt đôm đốp
Cập nhật lúc: 2025-12-04 05:25:36
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Lệ Dị Thần lập tức đổi sắc mặt, thu bàn tay cứng đờ đang đưa , Tần Thư Niệm bằng ánh mắt thể tin .
Đây là phụ trách buổi tiệc từ thiện của Phó Thị, cũng coi như là bên cạnh Phó Đình Thâm, đối xử với Tần Thư Niệm ân cần như !
Đáy lòng Lệ Dị Thần thêm một tia phiền muộn.
lúc , giọng sắc bén của Lệ Ôn Hàm vang lên, "Đừng tìm bừa một để giả vờ giả vịt, thật sự coi là khách quý đấy !"
"Ôn Hàm!" Lệ Dị Thần ngăn cho Lệ Ôn Hàm tiếp.
Tống Quán Quán kịp thời dịu dàng lên tiếng, "Ôn Hàm, đến đây hôm nay đều là khách quý, nếu cô Tần phiền thì thể để Dị Thần dẫn cô hội trường."
Lệ Dị Thần khôi phục vẻ bình thường, giọng lạnh nhạt, "Cùng , đừng đây làm trò ."
Tần Thư Niệm gật đầu với giám đốc, đến một ánh mắt cũng thèm bố thí cho Lệ Dị Thần.
Cô lấy thiệp mời từ trong túi , đưa cho nhân viên đón khách ở cửa.
Nhân viên đón khách nhận thiệp mời, khi xem kỹ thì vội vàng dùng hai tay trả cho Tần Thư Niệm, cúi chào, "Cô Tần, cô là khách quý của ông chủ, xin mời lối dành riêng cho khách VIP."
"Gì cơ?! Cô là khách VIP?!"
Lệ Ôn Hàm chỉ Tần Thư Niệm, "Các nhầm ! Cô là từng cải tạo lao động, thể là khách VIP ở đây!!"
Giám đốc Lạc đây để đón Tần Thư Niệm, đương nhiên vị trí của cô trong lòng ông chủ của .
Lại Lệ Ôn Hàm Tần Thư Niệm như , sắc mặt cũng trở nên khó coi, "Cô ơi, trông cô thế , ắt hẳn cũng xuất từ một gia đình tiếng tăm ở thành phố A, mở miệng là lời bôi nhọ khác như , đúng là thiếu giáo dục!"
Nói Lệ Ôn Hàm thiếu giáo dục, chẳng khác nào tát mặt nhà họ Lệ, khiến Lệ Dị Thần cũng mất mặt.
Tần Thư Niệm bên cạnh khẽ, đôi mắt đ.á.n.h giá Lệ Dị Thần, "Giám đốc Lạc, chi cần thiệp mời là thể tùy ý dẫn hội trường ?"
"Thiệp mời của buổi tiệc từ thiện hôm nay thể dẫn theo một cùng" Giám đốc Lạc trả lời đúng sự thật.
"Ồ?"
Tần Thư Niệm ý vị sâu xa ồ một tiếng, nhướng mày về phía Tống Quán Quán, "Vậy , bây giờ tình cũng coi là ?"
Sắc mặt Tống Quán Quán lập tức trở nên tái nhợt, yếu ớt lảo đảo dựa lòng Lệ Dị Thần, vẻ mặt như sắp .
Giám đốc Lạc đương nhiên hiểu ý trong lời của Tần Thư Niệm, dùng vẻ việc nào việc đó với Lệ Dị Thần: "Anh Lệ, thiệp mời quy định chỉ dẫn một hội trường, xin đừng làm khó chúng ."
Sắc mặt Lệ Dị Thần tối sầm , ánh mắt về phía Tần Thư Niệm âm trầm khó đoán.
"Anh! Em quan tâm, sẽ dẫn em buổi tiệc! Không thể mà giữ lời!"
Tống Quán Quán thấp giọng nức nở, gì mà chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Lệ Dị Thần.
Lệ Dị Thần cúi đầu chút đau lòng cho Tổng Quán Quán: "Lần nào em cùng cũng , để chị Quán Quán cùng nhé."
Không ngờ khi thấy lời , Lệ Ôn Hàm hề quan tâm đến hình tượng mà làm loạn ngay ở cửa hội trường.
"Chị Quán Quán cùng lúc nào mà chẳng ? Chẳng lẽ cứ tranh giành với em !"
Lệ Ôn Hàm về phía Tống Quán Quán, "Chị Quán Quán nhất định sẽ tranh giành với em !"
"Dù đây là cơ hội hiếm , em cũng trong xem, nhưng nếu Ôn Hàm thì A Thần, cứ dẫn em ." Mắt Tống Quán Quán đỏ hoe nhưng vẫn bằng giọng dịu dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-than-phan-cua-pho-phu-nhan-bi-bai-lo/chuong-21-bi-va-mat-dom-dop.html.]
Lệ Dị Thần đau đầu xoa xoa trán, dáng vẻ hiểu chuyện như của Tống Quán Quán khiến càng nỡ để cô ở ngoài, "Vẫn là em cùng ."
"Anh!! Em mới là em gái của !" Lệ Ôn Hàm vung tay khống chế sức mạnh, một phát kéo Tống Quán Quán , chen bên cạnh Lệ Dị Thần, "Sao thể thiên vị ngoài như thế!"
Do Lệ Ôn Hàm làm loạn om sòm, bên ngoài hội trường ngày càng nhiều tụ hóng chuyện.
Lệ Ôn Hàm một chắn ở cửa hội trường, Tần Thư Niệm lập tức mất hứng thú bước trong.
"Người thì bên trong đang tổ chức tiệc từ thiện, còn tưởng là đang họp chợ đấy, ồn ào quá."
Phát hiện sự thiếu kiên nhẫn trong lời của cô, giám đốc Lạc lập tức chút căng thẳng.
Ông chủ của họ coi trọng cô Tần, nếu cô giận dữ bỏ , giám đốc Lạc thật sự giải thích với ngài thế nào.
"Cô Tần, là do tắc trách! Tôi sẽ lập tức xử lý chuyện , ông chủ vẫn đang đợi cô Tần hội trường đó ạ."
Tần Thư Niệm nhíu mày, cô cũng làm khó vị giám đốc , thấy Phó Đình Thâm vẫn đang đợi , cô mới lặng lẽ gật đầu.
Thấy Tần Thư Niệm đồng ý ở , giám đốc Lạc mới thở phào nhẹ nhõm, về phía Lệ Ôn Hàm và Tổng Quán Quán lạnh lùng , "Nếu hai vị còn tiếp tục làm loạn, hội trường sẽ trực tiếp cấm cả hai vị trong!"
Lời quyết đoán, nể mặt ai.
Nói xong, giám đốc Lạc đưa tay mời Tần Thư Niệm qua lối VIP, tiến hội trường.
Lệ Dị Thần mất mặt đám đông, sắc mặt tối tăm đáng sợ, Tống Quán Quán giật , vội vàng đưa tay khoác lấy cánh tay .
Vẻ ấm ức biến mất, Tống Quán Quán dịu giọng với Lệ Dị Thần, "Em nữa, đừng vì chuyện mà ảnh hưởng đến tình cảm của hai em, em về đây."
Tống Quán Quán , Lệ Dị Thần giữ lấy cổ tay cô, ánh mắt lạnh lùng về phía em gái , "Em về ."
Lệ Ôn Hàm thể tin mở to mắt. Sắc mặt giáo viên chủ nhiệm đổi, vội còn làm loạn, Lệ Dị Thần nghiêm giọng quát, "Ở đây là m.á.u mặt, em làm loạn như , còn mặt mũi mà trong !"
"Nếu em về, chuyện hôm nay mà truyền đến tai bà nội, sẽ giúp em giải quyết hậu quả !"
Lệ Ôn Hàm từ nhỏ đến lớn, sợ nhất là bà nội, cô rụt cổ , cuối cùng vẫn mặc váy hội, lóc chạy ngoài.
"A Thần, làm lắm " Tổng Quán Quán chút lo lắng về phía Lệ Ôn Hàm rời , "Hình như Ôn Hàm ."
Lệ Dị Thần để ý phẩy tay, "Lát nữa mua ít đồ về dỗ nó là . Con bé ở đây còn gây thêm bao nhiêu rắc rối nữa, nhất là để nó về sớm."
Bên trong hội trường, ánh đèn sân khấu rực rỡ, xung quanh đều là những nổi tiếng, mặc trang phục lộng lẫy, tay cầm ly rượu.
Tần Thư Niệm sơ là thể nhận , đều là những thường xuyên xuất hiện truyền hình hoặc các tờ báo tài chính.
Giám đốc Lạc đưa Tần Thư Niệm vị trí VIP ở hàng đầu, với cô: "Cô Tần, đây là vị trí ông chủ dành cho cô, buổi tiệc vẫn chính thức bắt đầu, cô thể tự do dạo xung quanh."
"Cảm ơn giám đốc Lạc."
"Là việc nên làm thôi, cô Tấn cần khách sáo."
Để Tần Thư Niệm một , giám đốc Lạc bận rộn tiếp đón khác.
Tần Thư Niệm yên ghế, gửi tin, nhắn cho Thẩm Y Y, bảo cô khi hội trường thì thẳng đến hàng đầu.
"Chị Niệm!"
Tần Thư Niệm ngẩng đầu tìm theo tiếng gọi. Phó Tịch Nhan hôm nay mặc như một cô công chúa nhỏ, nhấc váy chạy bước nhỏ đến chỗ cô, đôi mắt sáng lấp lánh, "Chị Niệm, cuối cùng chị cũng đến , em dẫn chị gặp em nhé!"