“Bên Phù Ninh Lạc tình hình thế nào ?” Hai ngày nay Lục Vãn bận rộn nên cũng liên lạc với Phù Ninh Lạc.
Hứa Khải Trạch đáp:
“Khôi phục , tuy tháo băng nhưng khi rời cũng xem qua, còn vấn đề gì lớn nữa.”
Lục Vãn gật đầu:
“Vậy thì , mong chờ đến ngày cô bình phục!”
Hứa Khải Trạch cũng mong đợi điều đó, dù cũng hy vọng Phù Ninh Lạc thể trở bình thường, sống thật .
“Bác sĩ Lục định khám bệnh nhân ngoại trú là…” Hứa Khải Trạch hỏi.
Lục Vãn đáp:
“Đi ICU.”
Một bệnh nhân trải qua đại phẫu, Lục Vãn đích đến xem.
Hứa Khải Trạch :
“Vừa cũng định qua đó, bác sĩ Lục, cùng cô nhé.”
“Được.”
Thế là Lục Vãn và Hứa Khải Trạch cùng bận rộn.
…
Bên , Hoắc Minh Kiêu vẫn đang làm việc ở công ty, nhưng trong lòng lo lắng chuyện gì đó, cứ bồn chồn mãi.
Anh Tiểu Bảo tìm Lục Vãn thế nào , cũng rõ việc để Tiểu Bảo tiếp xúc với Lục Vãn như là .
Hoắc Minh Kiêu rốt cuộc vẫn kìm , nhắn tin cho Tiểu Bảo, nhưng bé trả lời.
Anh đành liên hệ với vệ sĩ, vệ sĩ kể tình hình, Hoắc Minh Kiêu mới yên tâm đôi chút — vẻ Tiểu Bảo và Lục Vãn ở chung khá .
Anh cũng hy vọng Lục Vãn sẽ thích Tiểu Bảo, để thể chấp nhận thằng bé.
Tiểu Bảo là một đứa trẻ đáng thương, từ khi sinh từng gặp cha.
Tan ca, Hoắc Minh Kiêu định đón Tiểu Bảo, cũng tiện nhân cơ hội gặp Lục Vãn.
Tiểu Bảo ngoan ngoãn trong văn phòng Lục Vãn sách, gặp những chỗ hiểu, đợi Lục Vãn bận xong liền hỏi:
“Chị , cái nghĩa là gì ạ?”
Lục Vãn ngờ Tiểu Bảo sách y học, vốn khó.
Cô giải thích:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-500-la-qua-cua-thim-hai-cho-chau.html.]
“Hệ tiêu hóa là chỉ quá trình khi chúng ăn đồ ăn , khi xuống bụng sẽ tiêu hóa, biến thành phân thải ngoài. Nếu hệ gặp vấn đề thì sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường của chúng .”
Tiểu Bảo :
“Chị ơi, mấy quyển sách cho em mượn nhé, em sẽ mang trả.”
“Đương nhiên là .”
Chỉ là vài quyển sách y học thôi, tặng Tiểu Bảo cũng . Chỉ điều cô ngờ bé hứng thú với những thứ .
Lúc , đồng hồ thông minh của Tiểu Bảo sáng lên. Cậu bé hiển thị cuộc gọi :
“Chị , thím hai của em tới đón , em về đây.”
“Ừ.” Lục Vãn gật đầu.
Thím hai ? Nghe vẻ tuổi lớn lắm. Lần bé còn gọi nhầm cô là thím hai, rằng cô và thím hai của giống .
gọi là thím thì chắc là kết hôn .
Tiểu Bảo rời bệnh viện, cửa thấy Hoắc Minh Kiêu.
Cậu bé ôm sách, chạy tới:
“Nhị thúc!”
Hoắc Minh Kiêu mỉm dịu dàng:
“Tiểu Bảo, hôm nay chơi vui chứ?”
“Vui ạ! Thím hai lắm, con thích thím hai!”
Lần Tiểu Bảo cũng , rằng thích Lục Vãn.
Cậu bé câu nhiều hơn cả khi thích Hạ Uyển Nhu.
“Con cầm gì thế?”
“Là quà của thím hai tặng con.”
Hoắc Minh Kiêu lúc mới thấy đó là sách y học.
Tiểu Bảo :
“Nhị thúc, con cũng trở thành bác sĩ giống thím hai. Nhị thúc thấy ?”
Hoắc Minh Kiêu đáp:
“Được chứ, chỉ cần là điều Tiểu Bảo làm và yêu thích thì đều . con đường vất vả, con luôn nỗ lực.”
Tiểu Bảo kiên định:
“Con sợ vất vả, con sẽ cố gắng!”