“Tiểu Vãn, con đến đúng lúc lắm, ba mời Hoắc tổng về nhà ăn cơm, Hoắc tổng cũng đồng ý .” Lục Thiên Minh vui mừng mặt.
Lục Vãn liếc Hoắc Minh Kiêu một cái, ánh mắt ngầm cảnh cáo: nếu dám đồng ý thì coi như xong đời!
Thế nhưng Hoắc Minh Kiêu mở miệng: “Anh nghĩ nên , dù chúng kết hôn ba năm … ưm… ưm ưm…”
Lời còn dứt, Lục Vãn nhanh tay bịt chặt miệng !
Chuyện cô và Hoắc Minh Kiêu từng kết hôn, Lục Thiên Minh . Giờ buột miệng , chẳng tự chuốc lấy rắc rối !
Lục Thiên Minh thấy hết, ông sững tại chỗ, trừng mắt Hoắc Minh Kiêu và Lục Vãn đầy kinh ngạc.
“Các… các con…”
Niềm vui bất ngờ ập đến khiến Lục Thiên Minh như trời ban bánh từ rơi xuống trúng đầu.
Hoắc Minh Kiêu gì? Anh và Lục Vãn kết hôn ba năm?
Thế chẳng ông chính là nhạc phụ của Hoắc Minh Kiêu ?
Lúc Lục Thiên Minh chẳng biểu đạt sự phấn khích thế nào nữa. Con gái của ông đúng là quá giỏi giang!
“Tiểu Vãn, con kết hôn với Hoắc tổng từ khi nào ? Sao ba , chuyện lớn thế sớm với ba!” Lục Thiên Minh vui mừng khôn xiết.
Đã rõ ràng , giờ Lục Vãn bịt miệng Hoắc Minh Kiêu cũng vô ích.
Cô đưa tay ôm trán, thở dài — cô còn lạ gì bản chất của Lục Thiên Minh chứ, giờ ông chuyện thì chắc chắn yên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-353-luc-thien-minh-biet-quan-he-giua-luc-van-va-hoac-minh-kieu.html.]
“ là từng kết hôn, nhưng giờ ly hôn . Cần thì con đưa giấy chứng nhận cho ba xem?”
Lời dứt, sắc mặt Lục Thiên Minh lập tức trắng bệch.
Tâm trạng ông như đang tàu lượn siêu tốc, còn đỉnh cao, thoắt cái lao dốc phanh.
Vừa mới con gái từng kết hôn với Hoắc Minh Kiêu, thì ngay lập tức bảo ly hôn ?
“Không thể nào, chắc chắn thể nào!” Lục Thiên Minh gào lên, tin.
Lục Vãn thẳng: “Có gì mà thể, tin thì tự hỏi . Còn nữa, con ly hôn tay trắng, lấy một đồng nào. Ba cũng đừng mong moi tiền từ con. Cuối cùng, hai đừng xuất hiện mặt con nữa!”
Cả hai , Lục Vãn thật sự chẳng thấy ai. Sao cứ lắm chuyện thế , cô đến đây !
“Lục Vãn!” Hoắc Minh Kiêu thấy bóng lưng rời của cô, mới nhận chiêu dùng vẻ đúng.
Lục Vãn ghét Lục Thiên Minh như , giờ ông quan hệ của họ, chắc chắn sẽ bám riết lấy cô.
Hoắc Minh Kiêu thấy chuyện họ từng kết hôn là điều cần giấu giếm. Lục Thiên Minh thì thôi.
“Hoắc tổng, … con gái từ nhỏ bướng bỉnh, phúc phận mà chẳng trân trọng, chắc chắn là của nó. Từ nhỏ chiều hư nó , ngài đừng để bụng. Người vẫn vợ chồng một ngày, ân tình trăm ngày, như thì chúng cũng coi như một nhà , Hoắc tổng, ngài xem…”
Ý đồ của Lục Thiên Minh rõ ràng — Hoắc Minh Kiêu giúp đỡ cứu công ty, trắng chính là tiền.
Hoắc Minh Kiêu lạnh giọng: “Đừng tưởng hồi nhỏ ông đối xử thế nào với Lục Vãn. Cô lớn lên từng năm, ông quan tâm mấy ? Khi bắt nạt cô , ông ở ? Ông tư cách gì mà nhận là cha của cô ?”
“Nếu ông còn dám chặn đường gây rắc rối cho Lục Vãn, thì đừng trách khách khí!”
Sắc mặt Lục Thiên Minh tái nhợt. Giá mà ông sớm Lục Vãn bản lĩnh lớn như , thể kết hôn với Hoắc Minh Kiêu, thì ngay từ đầu ông đối xử với cô !