“Vãn tỷ tay hào phóng như , chẳng lẽ bao nuôi ?” – Tâm trí Hoắc Minh Kiêu vốn đặt đống tiền , mà chỉ chăm chú con gái mặt.
“Bao nuôi thì chị cũng chỉ bao nuôi tiểu thịt tươi thôi, ai thèm loại thịt khô như .” – Lục Vãn làm bộ chê bai.
Hoắc Minh Kiêu bật :
“Em còn thử, là thịt khô già ?”
“Ai bảo thử, …” – Nói đến đây, Lục Vãn vội vàng ngừng .
Thôi , cô chẳng buồn đôi co với Hoắc Minh Kiêu nữa.
“Dù thì cũng cần , nếu thì chọn trẻ hơn.”
Hoắc Minh Kiêu âm thầm nhẩm tính, bản đến ba mươi, gọi là già chứ?
“Người trẻ thì gì ? Không quan tâm, chẳng để ý đến cảm xúc của em, chỉ chơi bời thôi. Em xem thằng nhóc Phó Niên , giờ chẳng chạy .”
là Phó Niên vui quá hóa cuồng, ôm cổ hứng khắp nơi, thấy bóng dáng nữa.
“Trẻ trung thì năng động, . Còn , một ông già cả ngày nghiêm túc khô khan.”
Hoắc Minh Kiêu: “…”
Anh hơn Phó Niên bao nhiêu , trong mắt Lục Vãn giống như cách cả mấy thế hệ ?
Anh suy nghĩ một lát hỏi:
“Em thích đàn ông trẻ ?”
“Liên quan gì đến ?”
Nói , Lục Vãn xoay thẳng lên lầu, tìm phòng nghỉ đồ. Cô mệt, hơn nữa lầu đang lùng sục tìm thần bài, ai cũng lột mặt nạ xem dung nhan. Cô một bộ quần áo, lẫn đám đông giả vờ Winner mới .
Hoắc Minh Kiêu vội vàng đuổi theo:
“Rốt cuộc em học đánh bài từ khi nào mà lợi hại , hề ?”
“Anh còn nhiều lắm.”
“Vậy cho , .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-288-hoac-minh-kieu-chat-van-luc-van-em-la-queen.html.]
“Không chuyện với , tránh xa .”
Hoắc Minh Kiêu vẫn cố chấp chắn mặt cô:
“Queen là em ?”
Đây chỉ là phỏng đoán, chẳng chứng cứ gì cả.
Trước , từng nghĩ chắc là , nhưng chuyện tối nay, cảm thấy – Queen chính là Lục Vãn.
Lục Vãn sững . Không ngờ phận cũng nghi ngờ. Rốt cuộc Hoắc Minh Kiêu suy đoán bằng cách nào?
Dù từng để lộ nhiều mặt , nhưng cô vẫn chọn phủ nhận, dù cũng chứng cứ.
“Queen? Ai là Queen?” – Lục Vãn giả vờ .
“Cao thủ hacker lừng lẫy, Queen – chính là em, ?” – Hoắc Minh Kiêu hỏi, mà là khẳng định.
“Còn hacker nữa cơ ? Không ngờ trong lòng lợi hại như thế. Sao là nữ tỷ phú một, là tổng thống luôn ?”
“Cũng thể.”
“Cảm ơn tâng bốc , tiếc là Queen. Nếu thích cô , thì cứ tìm, đừng dây dưa với .”
Hoắc Minh Kiêu mỉm :
“Sao ngửi thấy mùi chua nhỉ? Em ghen , tìm khác thật ?”
Lục Vãn trừng mắt. Ghen cái gì mà ghen? Cô chính là Queen, thể ghen với chính chứ!
“Anh là chồng cũ. Ly hôn , tìm ai thì liên quan gì đến .”
“Vậy nếu tìm chính là em thì ?” – Giọng Hoắc Minh Kiêu trầm lắng, vô cùng nghiêm túc.
Lục Vãn thoáng ngừng thở, tim đập nhanh một nhịp. Anh đang gì thế?
Ly hôn là do đề nghị. Giờ gì đây? Chẳng lẽ… theo đuổi cô?
“Hoắc , từng câu – ngựa đầu ăn cỏ cũ.”
Hoắc Minh Kiêu gật đầu:
“Nghe . em ngựa, mà cũng .”