Hoắc Bình Viễn từng nghĩ Lục Vãn dám hành động như . Con d.a.o phẫu thuật lạnh lẽo, mỏng như cánh ve kề sát ngay cổ .
Chỉ cần chạm nhẹ, lập tức thể rạch một đường máu.
Cổ nhói đau, Hoắc Bình Viễn lập tức sợ hãi, dám động đậy.
“Các đây là làm gì, bắt cóc ?” – Lục Vãn thản nhiên mở miệng.
Hoắc Bình Viễn quả thực quá coi thường cô , thật sự cho rằng cô chẳng là gì, nên chút phòng ?
Đám áo đen liếc , nên tiếp tục hành động rút lui.
Khi đến đây, Hoắc tổng chỉ thấy Lục Vãn thì đưa lên xe, nào dặn gặp tình huống ngoài ý thì xử lý thế nào.
Thân thể Hoắc Bình Viễn run lên một cái: “Lục Vãn, cô làm gì!”
Rõ ràng vốn dĩ bắt cóc Lục Vãn, thế mà giờ đây tính mạng của trong tay cô.
“Ta còn hỏi các rốt cuộc làm gì đây?” – Lục Vãn lạnh.
Hoắc Bình Viễn dù cũng từng trải sóng to gió lớn, giờ cố gắng định tâm lý: “Ta chẳng làm gì cả, chẳng qua chỉ mời Lục bác sĩ uống ly cà phê thôi, thể gọi là bắt cóc ? Những chỉ là vệ sĩ của , mà cô dùng tính mạng uy hiếp, chẳng lẽ sợ báo cảnh sát ?”
Lục Vãn ngụy biện thì khẽ cong môi: “Ta cũng ngại Hoắc báo cảnh sát. Cùng lắm thì và ông mặt cảnh sát rõ một chút, thuận tiện dọn vài chuyện thành của nhà họ Hoắc, để xem rốt cuộc là thế nào. Ông thấy ?”
Ánh mắt cô bình thản, hề chút sợ hãi.
Hoắc Bình Viễn tự nhiên cũng hiểu ngụ ý của cô. Người phụ nữ , quả nhiên hề đơn giản.
“Cô thả !” – Hắn dám nhúc nhích.
Lục Vãn đáp: “Thả ông thì , nhưng cà phê thì uống nữa. Có chuyện gì, ông luôn . Sau nếu còn tới tìm phiền phức, thì cũng dễ chuyện như bây giờ .”
Hoắc Bình Viễn cắn răng: “Lục Vãn, chính cô hại con gái thảm hại đến mức , chẳng lẽ cô định bồi thường chút nào ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-266-vua-di-mot-hoac-binh-vien-lai-toi-mot-hoac-minh-kieu.html.]
“Bồi thường?” – Lục Vãn nhướng mày. – “Chuyện Hoắc Minh Vi tự tay đào hố hại , gây cho tổn thương tinh thần nghiêm trọng. Ta còn tìm các đòi phí tổn thất tinh thần đó. Thế rốt cuộc là ai bồi thường cho ai đây?”
Lời lẽ sắc bén, khiến Hoắc Bình Viễn cứng họng.
Hắn thực sự xem thường cô. Lần là do Hoắc Minh Kiêu chọc tức, nóng nảy mà đến, hành sự quá vội vàng. Đợi chuẩn chu , nhất định sẽ khiến phụ nữ trả giá!
Hoắc Bình Viễn gằn giọng: “Đây là cổng bệnh viện, nếu cô dám g.i.ế.c thì chính cô cũng chẳng chạy thoát. Nếu cà phê, thì mau thả !”
“Để của ông .” – Giọng Lục Vãn lạnh lùng.
Hoắc Bình Viễn hiệu cho đám áo đen trở xe.
Đợi bọn chúng rút lui, Lục Vãn mới thu d.a.o về.
Hoắc Bình Viễn hung hăng trừng mắt liếc cô một cái, cũng lên xe rời .
Lần tới, khi chuẩn kỹ càng, Lục Vãn tuyệt đối sẽ dễ dàng thoát như thế .
……
Chỉ là một đoạn nhỏ xen ngang, Lục Vãn cũng chẳng để trong lòng, nhanh phòng khám.
Tuy rằng Hứa Khải Trạch vẫn đang tiếp tục khám bệnh, nhưng vẻ mặt đầy lo lắng. Đến khi thấy Lục Vãn bình an trở , mới nhẹ nhõm thở phào.
“Lục bác sĩ, ông làm gì chị chứ?” – Từ Khải Trạch lo lắng hỏi.
Lục Vãn đáp: “Yên tâm, chỉ là trao đổi vài câu thôi. Với khả năng của ông , thể làm gì .”
Vừa dứt lời, cửa phòng khám liền vang lên tiếng gõ, ngay đó đẩy .
“Lục Vãn!” – giọng đến đầy lo âu.
Lục Vãn: “……”
Nhà họ Hoắc rốt cuộc làm , một Hoắc Bình Viễn, giờ tới một Hoắc Minh Kiêu?