Lục Vãn lúc đang hỗ trợ cấp cứu cho một bệnh nhân tình trạng khá nghiêm trọng, vì sư bận rời nên cô qua giúp.
Xử lý xong, cô mới về văn phòng.
Chưa đến nơi thấy cửa vây kín một đám — đều là bác sĩ khoa Ngoại tổng hợp, trong đó cả Chu Thiên Quyền, kẻ vốn nhằm cô.
Hắn chính là bảo tìm Lục Vãn, bởi vì Giang tổng đến.
Mấy bác sĩ thì thầm:
“Giang tổng đích tới tìm Lục Vãn? Rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Chu Thiên Quyền lạnh:
“Còn thể vì cái gì, chắc chắn là tiểu thư nhà họ Giang xảy vấn đề, Giang tổng đến gây khó dễ cho Lục Vãn.”
Có phụ họa:
“Không khéo Lục Vãn chạy mất , để Giang tổng chờ gần một tiếng, về kiểu gì cũng c.h.ế.t chắc.”
“ đó, Giang tổng phận gì, mỗi phút đều là dự án trị giá hàng trăm triệu, làm gì ai dám để ông chờ?”
lúc , hô khẽ:
“Đến , Lục Vãn tới !”
Lục Vãn thản nhiên bước đến:
“Tôi văn phòng của phong thủy đến mức , khiến chẳng làm mà còn thời gian cùng bác sĩ Chu rảnh rỗi tụ tập ở đây ngắm cảnh?”
Chu Thiên Quyền hừ lạnh:
“Lục Vãn, Giang tổng đến tìm cô , xem cô còn đắc ý bao lâu!”
Hắn khẳng định đây chính là lúc Lục Vãn gặp họa.
Lục Vãn mở cửa bước , giọng điệu dửng dưng:
“Người nhà bệnh nhân, chuyện gì ?”
Cô đóng cửa, mặc kệ ngoài xem trò vui thì cứ xem.
Cô cũng gọi “Giang tổng”, mà chỉ gọi “ nhà bệnh nhân”.
Mọi đều căng thẳng chờ Giang tổng nổi giận. Khi thấy ông lên, nhiều còn dám , sợ cảnh tượng ông mắng te tua.
ngay giây , hành động của Giang tổng khiến tất cả c.h.ế.t lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-19-thai-do-cua-giang-tong-thay-doi-hoan-toan.html.]
Ông cúi chín mươi độ mặt Lục Vãn:
“Xin Lục bác sĩ, là lỡ lời, tất cả đều do sai. Mong cô thể trở , kiểm tra tình trạng cho con gái một nữa.”
Hóa ngay đó Tạ Tri Hứa gọi điện cho ông, tiết lộ phận thật của Lục Vãn.
Là ông mắt mù, nhận đây chính là ân nhân cứu mạng của con gái !
Tạ Tri Hứa còn dặn ông tuyệt đối giữ bí mật, thể để lộ phận của “Night”. Vì , ông lập tức đích đến đây xin và mời cô trở .
Mọi ngoài cửa đều sững sờ. Cái gì? Giang tổng những trách tội, mà còn cúi đầu xin ?
Rốt cuộc xảy chuyện gì, khiến thái độ ông đổi một trời một vực thế ?
Lục Vãn nhàn nhạt :
“Vừa xem qua cho tiểu thư nhà ông, tình trạng hồi phục .”
Giang tổng vội vàng:
“Lục bác sĩ, thực sự quá thất lễ, mong cô rộng lượng đừng chấp nhặt.”
“Đừng quá, chỉ là một bác sĩ bình thường, hiểu tâm trạng lo lắng của nhà. Nếu Giang tổng thực sự làm gì cho , thì chi bằng…”
“Xin cứ .” – Giang tổng cung kính. Đừng một việc, dù mười việc, chỉ cần cô mở miệng, ông cũng sẽ làm ngay.
“Chi bằng Giang tổng bảo những ngoài cửa , ai làm việc thì làm việc, ai nghỉ thì nghỉ, đừng tụ tập ở đây gây ồn ào, ảnh hưởng đến làm việc.”
Giang tổng lập tức , thấy đám vẫn còn đó.
Ông bước tới, liền hoảng hồn, vội vàng giải tán, sợ chậm một bước sẽ ông truy cứu trách nhiệm.
Lục Vãn mỉm khẽ. Quả nhiên kiểu như Chu Thiên Quyền chỉ là loại thấy gió đổi chiều thì trở mặt.
Sau khi đóng cửa, Giang tổng , cung kính :
“Thần y, thật sự cảm ơn cô cứu con gái . Mạng của Mạn Mạn là do cô cứu về. Vừa lầu đúng là hồ đồ. Nếu cô cần Giang gia giúp đỡ, xin cứ một tiếng.”
Lục Vãn đáp:
“Tôi , cần quá khách khí. Tôi cũng kiểm tra , tiểu thư nhà ông hồi phục . một việc nhờ — Hoắc Minh Kiêu đến tìm ông, hỏi về tung tích của đúng ?”
Giang tổng gật đầu. Không hổ là thần y, chuyện gì cũng thấu.
Lục Vãn :
“Vậy xin Giang tổng giữ bí mật, đừng tiết lộ phận cho bất kỳ ai, đặc biệt là Hoắc Minh Kiêu.”