Lục Vãn gần như ngủ hai tiếng gọi dậy để trang điểm.
Chiếc váy cưới trắng tinh khiết khoác lên , lộng lẫy và trang trọng đến mức khiến ai cũng ngỡ ngàng.
Từng đoàn xe sang trọng chạy ngang qua các con phố Paris. Nhiều dân tò mò dừng ngắm, tràn đầy ghen tị, tự hỏi rốt cuộc là ai mà kết hôn thể phô trương xa hoa như .
Ngồi trong xe hoa, Lục Vãn căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay đều ướt mồ hôi.
Khi xe đến nhà thờ – một nhà thờ ngoài khu trung tâm, gian rộng lớn và yên tĩnh. Xung quanh trồng đầy hoa hồng, đang đúng mùa nở rộ, từng cánh hoa lay động tạo thành cả một biển hoa rực rỡ.
Cửa chính nhà thờ thiết kế cực kỳ tinh xảo. Một tấm “thảm đỏ” trải dài từ cửa trong, nhưng kỹ mới phát hiện đó vải thảm, mà là từng cánh hồng tươi rải kín. Hai bên còn dựng vòm hoa rực rỡ, đến mức như bước thiên đường.
Ảnh cưới của Lục Vãn và Hoắc Minh Kiêu đặt ngay cổng, trong ảnh cả hai đều rạng rỡ, hạnh phúc vô ngần. Bóng bay muôn màu trang trí khắp nơi, tạo nên khung cảnh lãng mạn đến nghẹt thở.
Khi Lục Vãn bước xuống xe, Hoắc Minh Kiêu tiến đến đón. Anh con gái thuộc về , khóe môi kìm cong lên, ánh mắt chất chứa vô vàn dịu dàng.
Hôm nay, Lục Vãn đến ngây . Chiếc váy cưới may riêng cho cô, vặn như dành cho một nàng công chúa.
Làn trang điểm nhẹ nhàng càng tôn thêm vẻ thanh thoát tự nhiên. Chỉ cần cô đó, giống như một bức tranh tuyệt mỹ. Trong mắt Hoắc Minh Kiêu, cô hơn bất kỳ phụ nữ nào thế giới .
Anh vươn tay , Lục Vãn đặt bàn tay nhỏ nhắn tay . Hoắc Minh Kiêu siết chặt, như thể đang nắm trọn cả thế giới trong lòng bàn tay, kiên quyết buông.
“Vãn Vãn, hôm nay em thật sự .” – Hoắc Minh Kiêu nhịn thốt lên.
Cố Tương Tư bên cạnh lập tức trêu chọc:
“Ý là ? Chẳng lẽ bình thường nhà Vãn Vãn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1402-dai-ket-cuc.html.]
“Đương nhiên . hôm nay… hơn bất cứ ngày nào.”
Hoắc Minh Kiêu mỉm , dắt tay Lục Vãn bước từng bước thánh đường.
Hôm nay, khách khứa đông vô kể. Đây là đám cưới của Hoắc Minh Kiêu và Lục Vãn – một sự kiện khiến vô dù thiệp mời cũng chen góp vui.
Trời xanh, nắng . Giữa vô vàn lời chúc phúc, cả hai cùng tuyên thệ: sẽ ở bên trọn đời, bao giờ rời bỏ. Khi ánh mắt giao , trong mắt họ chỉ còn duy nhất bóng hình của đối phương.
Đến khoảnh khắc tuyên bố: “Chú rể thể hôn cô dâu .”
Hoắc Minh Kiêu nâng nhẹ tấm khăn voan, gần như vội vã cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của Lục Vãn.
Dù hôn vô , nhưng tràn đầy khát khao và xúc động hơn bao giờ hết.
Tiếng vỗ tay như sấm vang rền, cùng tiếng reo hò chúc phúc lan khắp thánh đường.
Trong lúc môi rời , Hoắc Minh Kiêu sâu mắt vợ, khẽ thì thầm:
“Vãn Vãn, yêu em.”
Anh từng nghĩ sẽ yêu một phụ nữ đến . tất cả, hiểu – đây chính là duyên phận, là định mệnh buộc và cô trói chặt cả đời.
Lục Vãn siết chặt bàn tay , ánh mắt long lanh, kìm nở nụ hạnh phúc:
“Hoắc Minh Kiêu, em cũng yêu . Tình yêu … từ khoảnh khắc em gặp bắt đầu, và từng đổi.”
Khoảnh khắc năm đó – khi cô mở mắt khi cứu – chính là tiếng sét ái tình, là định nghĩa của một gặp gỡ, trọn đời khắc ghi.
💍 Đại kết cục – Hạnh phúc viên mãn.