Sau ly hôn, Hoắc tổng truy thê (Hoắc Minh Kiêu - Lục Vãn) - Chương 1398: Mở quà

Cập nhật lúc: 2025-12-01 09:55:13
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn kịp Hoắc Minh Kiêu trả lời, Lục Vãn cảm nhận cánh tay siết chặt .

Anh ôm cô thật chặt, mạnh đến mức như đem cô hòa tan thể . Yêu thích , căn bản chẳng cần thành lời, tất cả đều thể hiện rõ ràng trong hành động.

– Anh nhẹ thôi… – Lục Vãn ôm đến mức khó thở, vội nhắc – Đừng siết chặt quá, em thở nổi !

Hoắc Minh Kiêu cúi xuống, khàn giọng:

– Anh vui lắm, chỉ ôm em thế . Từ bây giờ, Vãn Vãn chính là của , là món quà riêng của .

Bờ môi nóng rực của rơi xuống cần cổ trắng nõn của cô, từng chữ thốt đều ma sát nơi da thịt, ngứa ngáy đến tê dại như lông vũ lướt qua.

Cả Lục Vãn run nhẹ, khẽ oán trách:

– Nói thì , đừng dán sát thế, nhột lắm!

Hoắc Minh Kiêu lúc mới buông lỏng, ngẩng đầu, ánh mắt đen sâu hun hút chạm thẳng cô.

Anh cúi xuống, bàn tay lớn ôm lấy gương mặt Lục Vãn, hôn mạnh mẽ lên môi cô.

Đã là quà của , chẳng quyền mở ? Hơn nữa, món quà gói ghém cẩn thận thế , chẳng lẽ nên từ từ “tháo lớp giấy bọc”, chậm rãi tận hưởng?

Lục Vãn hề né tránh, ngược vòng tay ôm lấy cổ , đáp nụ hôn nồng nhiệt .

Trong căn biệt thự yên tĩnh, còn ai khác, hai quấn quýt thật lâu.

Rồi Hoắc Minh Kiêu dứt khoát cúi bế bổng cô lên, sải bước hướng thẳng lên lầu hai:

– Đi thôi, mở quà nào!

……

Ngày cưới càng lúc càng đến gần, thiệp cưới cũng chuẩn xong, Hoắc Minh Kiêu đều đích gửi đến những cần mời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1398-mo-qua.html.]

Đối với bạn bè thiết, cả và Lục Vãn đều tự mang tới.

Lục Vãn đưa thiệp cho Cố Tương Tư, đó ghé thăm Amy và Irene. Hai cô gái nhỏ tin Lục Vãn sắp kết hôn, liền ôm chầm lấy cô òa, mừng xúc động.

May mắn là bọn họ quản lý AN Studio , khiến Lục Vãn thật sự cảm kích.

Sau đó, cô mang thiệp đến cho Lục Thừa.

Cậu ở nhà, tấm thiệp cưới thì lặng im hồi lâu.

– Sao thế? Chị kết hôn mà em vui ? Không chúc mừng chị ? – Lục Vãn hỏi.

Lục Thừa lắc đầu:

– Không … Chỉ là em thấy nỡ. Chị Vãn, chị giống như ruột thịt của em. Từ nhỏ em chị nhặt về nuôi, nếu chị thì lẽ em chẳng còn đời . Chị từng chúng mãi mãi là một gia đình, em mãi là em trai chị. bây giờ chị sắp gia đình riêng

Cậu rõ, mỗi đều cuộc sống riêng, thể mãi ở bên . cảm giác lưu luyến, nỡ rời xa, vẫn tràn đầy trong lòng.

Lục Vãn mỉm , vỗ vai em trai:

– Ngốc , chị dù kết hôn thì em vẫn luôn là em trai chị, là của chị, điều đó bao giờ đổi. Sao nào, lẽ nào chị lấy chồng thì em nhận chị gái nữa ?

– Tất nhiên ! – Lục Thừa vội vàng . – Trong lòng em, chị vĩnh viễn là chị gái. Chỉ là… em thấy nỡ thôi.

– Tiểu Lục Thừa của chị lớn . – Lục Vãn dịu dàng – Sau bất cứ lúc nào nhớ chị thì cứ đến nhà chị. Chúng vẫn thể tụ tập vui chơi, mặc kệ Hoắc Minh Kiêu, chẳng đổi cả.

– Vâng! – Lục Thừa gật đầu mạnh, nhưng cố gắng để lộ đôi mắt ươn ướt.

Người sẽ rời xa, dẫu lưu luyến cũng chẳng tránh . Cậu hiểu rõ đạo lý .

Khi , lúc chị và Hoắc Minh Kiêu đăng ký kết hôn, thấy thế . hôm nay, cầm trong tay tấm thiệp cưới, đối diện một với Lục Vãn, trong lòng Lục Thừa bỗng dâng lên một nỗi chua xót khó tả.

vẫn vui mừng. Bởi vì chị Vãn tìm hạnh phúc của , cũng nên chị mà vui vẻ!

Loading...