Trong phòng bệnh, thấy cha , Hạ Xung lập tức òa .
“Ba! Con còn tưởng đời gặp ba nữa… Ba xem, con đ.á.n.h t.h.ả.m thế , suýt chút nữa ba chẳng còn đứa con trai !”
Giọng Hạ Xung to đến mức ngoài hành lang cũng rõ mồn một.
Hạ tổng thừa tính con thế nào, giọng mang theo vài phần mất kiên nhẫn:
“Được , thôi bớt giả vờ . Con làm dây dưa tới bác sĩ, để đ.á.n.h thành thế ?”
Hạ Xung ấp úng:
“Thật … đánh, là hôm qua một phụ nữ.”
“Cô quyến rũ con, cả quán bar đều thấy. Chính cô rủ con nhà vệ sinh, còn lên giường với con. Ai ngờ thì trở mặt, tay đ.á.n.h con. Kết quả con mới thành thế …”
Nghe xong, Hạ tổng chỉ hận sắt thành thép.
Sao ông sinh đứa con vô dụng thế !
cho dù vô dụng, đó vẫn là con trai ông. Bảo vệ Hạ Xung là điều hiển nhiên.
“Thôi , chuyện con đừng lo, để ba sắp xếp.” – Hạ tổng lạnh giọng.
“Ba, còn cái thằng bác sĩ , nó cũng đ.á.n.h con một cú. Ba nhất định thể bỏ qua cho nó, cho nó thế nào là sự khác biệt giữa với ! Còn cô gái nữa, ba, con thật sự thích cô , ba nghĩ cách giúp con tìm cô ?”
“Cái thằng súc sinh ! Lúc nào mà con còn nghĩ đến đàn bà!” – Hạ tổng giận dữ quát lớn.
Hạ Xung ấm ức:
“ con thật lòng thích cô mà, ba! Con hứa, lăng nhăng nữa, chỉ thích một cô thôi. Ba giúp con , coi như con nghiêm túc…”
Hạ tổng vẫn giữ vẻ lạnh lùng. đúng lúc , Hạ Xung cúi mặt, tỏ vẻ tủi :
“Nếu còn sống, chắc chắn sẽ hy vọng con hạnh phúc…”
Nghe , tim Hạ tổng khẽ động. Mẹ Hạ Xung từng là tình yêu sâu nặng của ông, nhưng bà mất sớm. Trong lòng ông vẫn luôn day dứt, vì ông càng hết mực nuông chiều con trai, dù là tội lớn đến , ông cũng đều tìm cách che chở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1231-qua-qua-dang.html.]
“Được , chuyện để ba lo.” – cuối cùng Hạ tổng gật đầu.
Hạ Xung lập tức mừng rỡ:
“Ba đúng là ba ruột của con! Trên đời chỉ ba mới thật sự yêu con nhất!”
Sau khi rời khỏi phòng bệnh, Hạ tổng ghé tai mấy câu với thư ký. Người thư ký nhanh chóng lo liệu.
Chẳng bao lâu , cảnh sát xuất hiện.
Phía bệnh viện lập tức tiến lên:
“Các đồng chí công an, xin mời xem xét, bệnh nhân gây rối trong bệnh viện, còn đ.á.n.h bác sĩ của chúng . Đây , bác sĩ cũng ăn đấm!”
Lúc , mặt Hứa Khải Trạch bôi thuốc, nhưng sưng vù lên thấy rõ.
Mọi cứ nghĩ cảnh sát là do báo đến, ai ngờ bọn họ hỏi thẳng:
“Ai là Hứa Khải Trạch?”
Hứa Khải Trạch kéo khẩu trang xuống, trầm tĩnh đáp:
“Tôi đây.”
“Được, mời theo chúng một chuyến.” – cảnh sát .
Mọi sững sờ:
“Sao bắt bác sĩ Hứa? Còn mấy kẻ gây chuyện ?”
Cảnh sát trả lời:
“Chúng nhận đơn tố cáo, Hứa Khải Trạch cố ý gây thương tích, đ.á.n.h đến mức nhập viện. Chúng tiến hành bắt giữ theo đúng pháp luật, mong hợp tác điều tra.”
“Cái gì? Các gì ? Sao bắt bác sĩ Hứa? Rõ ràng bác sĩ Hứa hề tay mà!” – các bác sĩ, y tá lập tức chắn mặt Hứa Khải Trạch.
Rõ ràng chính họ là gọi báo cảnh sát, thế mà khi cảnh sát tới bắt bác sĩ Hứa. Quả thực quá bất công, quá quá đáng!