Sau ly hôn, Hoắc tổng truy thê (Hoắc Minh Kiêu - Lục Vãn) - Chương 1209: Anh dựa vào cái gì mà từ chối tôi?

Cập nhật lúc: 2025-11-18 04:47:04
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô đừng uống nhiều quá.” – Hứa Khải Trạch nhắc nhở.

Phù Ninh Lạc , :

“Em uống nhiều, chỉ một chút thôi mà.”

Nói , cô tự rót thêm rượu.

Anh vốn để cô uống tiếp, nhưng Phù Ninh Lạc liên tục cụng ly, chẳng mấy chốc cạn thêm hai ly nữa.

Cô còn cố chấp khẳng định rằng tửu lượng của . kết quả là chẳng bao lâu , cả cô gục xuống bàn.

Hình ảnh khiến Hứa Khải Trạch giật hoảng sợ.

“Cô Phó? Cô Phù Ninh Lạc?” – Anh vội vàng gọi mấy tiếng.

chỉ vài giây, cô bỗng nhiên bật dậy.

Đôi mắt mở to, trong veo, tỉnh táo đến đáng sợ, chút men say nào.

Ánh mắt cô quét qua , tràn đầy khinh thường.

“Ha… Thật hiểu nổi con ngốc rốt cuộc trúng chỗ nào?”

Âm thanh vẫn là giọng của Phù Ninh Lạc, nhưng ngữ điệu, khí chất, phong cách – khác biệt.

Hứa Khải Trạch kinh ngạc cô:

“Cô… Cô Phó, cô chứ?”

Trước mặt vẫn là gương mặt quen thuộc , nhưng cảm giác giống Phù Ninh Lạc nữa.

Ngoại trừ dung mạo đổi, thì tất cả đều khác.

Người đó… lạnh:

“Tôi thể chuyện gì chứ? Chẳng lẽ cho rằng, từ chối thì sẽ đau khổ c.h.ế.t, chạy nhảy sông ?”

Hứa Khải Trạch vội vàng xua tay:

“Tôi ý đó, thật sự …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1209-anh-dua-vao-cai-gi-ma-tu-choi-toi.html.]

“Đủ !” – giọng đầy mỉa mai – “Mấy đàn ông các , ai là thứ ? Hết kẻ đến kẻ , chẳng kiêu ngạo cái gì. Tôi cho , Phù Ninh Lạc thể thích …”

Nói đến đây, cô khựng , nhanh chóng sửa giọng:

“À , thể thích , đó là phúc phận của , hiểu ? Thế mà còn dám từ chối ? Dựa cái gì chứ?!”

Khí thế bá đạo, mạnh mẽ, đối lập với sự dịu dàng thường ngày của Phù Ninh Lạc.

Trong nháy mắt, Hứa Khải Trạch ngây .

“Cô Phó… em… …” – Anh lắp bắp, chẳng thế nào.

Sự đổi đột ngột quá lớn. Vừa nãy còn mềm yếu , giờ như biến thành một con khác.

Với tư cách bác sĩ, từng gặp nhiều trường hợp tương tự. Chẳng lẽ đây là…?

Anh còn kịp suy nghĩ tiếp, thì đối diện dậy.

sải bước tới, vươn tay bóp cằm , ép ngẩng lên, ánh mắt soi xét từng đường nét gương mặt .

là gương mặt tệ. Ngoài cái mặt thì . Thật con nhỏ ngốc thích ở điểm nào, còn si mê đến mức đó. Rõ ràng chỉ là một kẻ nhu nhược, cả ngày chỉ bắt nạt phụ nữ, dồn ép cô . Anh căn bản xứng với Phù Ninh Lạc.”

Nói đoạn, cô thản nhiên phịch lên bàn, động tác hào sảng đầy ngang ngược.

“Thế nào?” – Giọng sắc bén, uy h.i.ế.p – “Anh , rốt cuộc thích ở điểm nào? Anh thích loại phụ nữ thế nào? Và dựa cái gì để từ chối ?”

Những điều mà cô gái ngốc dám hỏi, thì cô sẽ hỏi.

Những lời mà Phù Ninh Lạc dám , thì cô sẽ hộ.

Chẳng qua cũng chỉ là một đàn ông thôi, gì khó nắm giữ?

Nếu , thì cứ bắt về bên . Nếu chịu, thì giam giữ cả đời, để chỉ thể thuộc về .

Nếu vẫn … thì cứ trực tiếp dùng thể trói buộc . Đàn ông chẳng đều là loài động vật suy nghĩ bằng nửa ? Dùng thể xác mà chiếm lấy, thì đó cũng là một loại tình cảm thôi.

Chỉ Phù Ninh Lạc mới ngây thơ như thế, suốt ngày tự trách bản đủ , tự cho rằng vì kém cỏi nên mới từ chối. Toàn là nực !

Trong mắt cô – Killer – thì bản chính là hảo nhất.

Nếu kẻ nào thích cô, sai lầm ở cô, mà là ở bọn họ!

Loading...