Sau Khi Tu Tiên Nàng Một Lòng Muốn Trở Thành Lão Tổ - Chương 5: Gặp mặt

Cập nhật lúc: 2025-08-17 09:02:58
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại hội Đan đạo của Liên minh Tu Chân thu hút vô tu sĩ đến tham gia. Trên đường phố đông như nêm, Trầm Tuế Nhẫm từ khu vực tu luyện nửa canh giờ mà vẫn đến khu giao dịch của phường thị.

Hiệu lực của viên Tích Cốc Đan cuối cùng tan hết, nàng chẳng còn lấy một viên linh thạch nào, nhanh chóng bán phù đổi lấy đồ ăn.

Ọc ọc ọc.

Tiếng bụng đói của nàng réo vang giữa lúc đang đường khiến mấy tu sĩ xung quanh bật , thật mất mặt.

Trầm Tuế Nhẫm làm như thấy, thẳng phía mà tiếp tục bước . Trong dòng đông đúc , nàng chợt thấy vị tu sĩ bước tửu lâu phía chính là quản sự linh điền ở thành Phù Quang.

Nàng nhanh chóng đổi sang hướng khác, rẽ một cửa tiệm nhỏ ở góc phố. Nhìn kỹ bên trong, hàng hóa bày trong quầy hề ít.

Đan dược, đan lô, linh thảo, linh khí, pháp khí, pháp y, linh phù, trận bàn, da thú, xương thú, lông vũ v.v... kể cả linh mễ cũng trưng bày.

Đợi khách mua rời , nàng mới tiến tới hỏi: "Thu mua linh phù ?"

"Thu, đạo hữu đợi chút." Tiểu nhị hướng trong gọi: "Chưởng quầy, hàng."

"Đến ngay đây." Một nam nhân trung niên tu vi Trúc cơ sơ kỳ bước đáp lời, mỉm Trầm Tuế Nhẫm: "Tiểu đạo hữu bán gì?"

Nàng lặng lẽ mở túi trữ vật, lấy năm mươi tấm phù Hỏa Cầu đặt lên quầy.

Chưởng quầy quét thần thức qua, : "Phù lục trung phẩm, thu theo giá thị trường là ba viên linh thạch hai tấm. Tiểu đạo hữu đầu ghé tiệm, năm mươi tấm tính cho tám mươi viên linh thạch hạ phẩm."

"Tiền bối, ông nội phường thị thu ba viên linh thạch một tấm, giá tiền bối đưa quá chênh lệch . Thôi , sang Linh Uẩn Lâu xem thử, bên ít nhất cũng hai viên một tấm." Trầm Tuế Nhẫm định thu phù Hỏa Cầu.

Chưởng quầy đưa tay ngăn : "Tiểu đạo hữu rõ đấy thôi, dạo đến phường thị quá đông, các cửa tiệm lớn nhỏ đều đầy hàng, nên giá cả cũng khác ."

Rồi ông tiếp: "Phù của ngươi dù là trung phẩm, nhưng phẩm chất của giấy phù kém, kể cả Linh Uẩn Lâu cũng chỉ thu ba tấm với giá năm viên linh thạch là cùng. Thế nhé, dùng tám mươi ba viên linh thạch để mua, chứ?"

Trầm Tuế Nhẫm rõ giấy phù của , nên mới đem bán lẻ ở sạp nhỏ: "Tám mươi lăm mới bán."

"Được, coi như kết giao một phen. Lần hàng, tiểu đạo hữu cứ ghé qua nơi đây, giá vẫn ." Chưởng quầy thật lòng ưng ý phù của nàng, linh vận tấm phù đậm đà, bán lẻ ba viên rưỡi vẫn mua.

Trầm Tuế Nhẫm nhận linh thạch, định rời thì chưởng quầy chào hàng ngược : "Tiểu đạo hữu, chỗ giấy phù trống đạt cấp thượng phẩm, ba viên linh thạch một xấp."

"Ta cũng rành lắm, để ông nội tới mua." Nàng đáp.

Những vật liệu tiêu hao liên quan đến vẽ phù tới tiệm lớn mua mới yên tâm . Hiện giờ nàng đói quá , ăn . Hơn nữa, ăn rẻ thì nên khu phàm.

Trầm Tuế Nhẫm rẽ khỏi góc phố kịp lên đại lộ, thì một nhóm tử tông môn rôm rả bước qua. Nàng nhận Trầm Tuế Tinh cũng đang ở trong nhóm.

Trầm Tuế Tinh hơn nàng hai tháng tuổi, giờ đang các sư sư tỷ của Thái Nhất Tông trêu chọc.

Đi cùng còn tử của Thương Nguyên Tông, Huyền Kiếm Tông, chỉ thiếu mỗi Tiên Du Tông nữa là tập hợp đủ bốn đại tông môn của Đạo môn.

Đây là đầu tiên nàng thấy Trầm Tuế Tinh lúc còn nhỏ, gương mặt non nớt lên thật xinh xắn và ấm áp, sắc lạnh như khi trưởng thành.

Cái tên Trầm Tuế Tinh chỉ là nhũ danh do phu thê nhà họ Thẩm đặt, lúc ngoài vẫn dùng đạo hiệu là Trầm Bạch Du.

Trầm Tuế Nhẫm bật , định rời .

Âm thanh của đại sư Vân Xuyên truyền đến: "Tiểu sư , gì thế?"

"Không, chỉ thấy nhiều quá thôi." Trầm Bạch Du ánh mắt linh động, mỉm đáp khiến vị đại sư của Thái Nhất Tông mảy may nghi ngờ, dù ban nãy đúng là ánh mắt lạ lùng dõi theo nàng lâu.

Đi vài bước, Trầm Bạch Du đầu góc phố, nơi đó giờ chẳng còn ai. Nàng cảm thấy chốn đông thật khó lường, thời gian tới nên cảnh giác nhiều hơn.

Còn chủ nhân của ánh mắt là Trầm Tuế Nhẫm thì men theo lối nhỏ vòng qua con phố khác, nơi cũng thưa hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-khi-tu-tien-nang-mot-long-muon-tro-thanh-lao-to/chuong-5-gap-mat.html.]

Đồ trong tiệm dù cao cấp, nhưng giá cả chăng. Nàng thấy mắt một bộ phi tiêu Lưu Tinh, đành cắn răng bỏ ba mươi viên linh thạch mua lấy. Lại sang mấy món đao kiếm rẻ nhất, giá ba bốn trăm linh thạch, đồ cũ cũng trăm tám.

Giá cả khiến nàng ngậm ngùi lui bước.

Trầm Tuế Nhẫm nắm sơ lược bố cục phường thị của Liên minh, nên nhanh chóng tìm cây cầu phân cách giữa tiên phàm. Nàng dùng linh thạch đổi khá nhiều vàng và vài lạng bạc vụn từ một cửa tiệm linh thực, còn tặng thêm một bộ cụ của phàm giới.

Một viên linh thạch hạ phẩm thể đổi lấy năm trăm lượng bạc, tương đương năm mươi lượng vàng, nhưng ngược , đôi khi cầm trăm lượng vàng cũng chắc mua một viên linh thạch.

Tiên phàm vốn khác biệt, nào chuyện ngang giá hai chiều.

Vừa bước chân khu phàm, bầu khí trần tục hiện rõ, tiếng rao hàng cũng náo nhiệt hơn hẳn giới tu sĩ.

Tìm đến một quán bánh bao, nàng ăn một phần bánh bao trứng và lá húng quế ngon lành, bụng đói nhanh chóng lấp đầy.

Phần ăn thứ hai là bánh chay ba nhân ăn kèm thịt bò kho, nàng thong thả thưởng thức, mắt ngắm đứa nhỏ nhà chủ quán liên tục bưng bê món cho khách.

Lúc nàng đang tính thuê một phòng ở khu phàm nhân nghỉ tạm, thì hai hòa thượng, một lớn một nhỏ bước quán.

Trầm Tuế Nhẫm dậy hành lễ với vị hòa thượng lớn tuổi: "Tiền bối, gặp ."

"Là ngươi." Giác Đức cũng nhận nàng, tiểu hòa thượng Giác Hành tò mò nàng chắp tay thi lễ: "Bần tăng Giác Hành, là tiểu sư của sư Giác Đức."

"Bần đạo Tuế Sơ, từng tiền bối Giác Đức trợ giúp." Tuế Sơ là đạo hiệu của nàng.

Trầm Tuế Nhẫm từng gặp Giác Hành lúc trưởng thành ở Đại Phật Tự, còn nhớ nhỏ hơn ba, bốn tuổi.

Chỉ điều, cái pháp danh đặc biệt như Giác Đức thì trong ký ức nàng .

"Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, thể mời hai vị cùng dùng bữa? Bánh bao chay ở đây ngon." Nàng tạ ơn hai vị hòa thượng một bữa.

"Không dám làm phiền, chúng chung bàn là ." Giác Đức thấy nàng đầu cài trâm, mặc phàm y, đoán túi chẳng rủng rỉnh.

Huống chi bọn họ chỉ là thuận tay giúp nàng truyền tống, chẳng công lao gì lớn.

Trầm Tuế Nhẫm cũng ép, bảo chủ quán gói phần thịt bò , bằng hai đĩa đồ chay nguội.

Ăn bánh bao tiện chuyện, vốn định bữa sẽ hỏi han vài điều, ngờ đối phương ăn xong liền từ biệt: "Đạo hữu Tuế Sơ cứ thong thả, chúng xin cáo từ ."

"Vâng." Người khác chuyện, nàng cũng chẳng cưỡng cầu. Dẫu vài ngày nữa nàng sẽ đến Đại Phật Tự gặp họ.

Nhiệm vụ hiện tại là kiếm linh thạch, chạm mặt quen ở thành Phù Quang thì nhất cứ tạm trú trong khu phàm nhân. Vì nàng dạo phố mua chút đồ ăn vặt, hỏi mấy hàng rong bên đường chuyện thuê phòng.

lúc bán hoa quả bên cạnh nhà gã còn phòng trống thể tu luyện, thì cuối phố vang lên tiếng trẻ con thét chói: "Có trộm, !"

Ngay đó, bên cạnh Trầm Tuế Nhẫm gió nổi lên, một bóng lao vụt qua. Người đường kịp tránh hất ngã hàng loạt.

Nàng lập tức tay, rút một phi tiêu Lưu Tinh đánh trúng huyệt lưng kẻ đó, khiến tốc độ giảm sút, ngay đó tiểu hòa thượng hô bắt trộm đuổi kịp.

Một tấm lưới sáng từ tay tiểu hòa thượng bung , sắp chụp xuống thì kẻ trộm chợt vung tay chống cự, tia lửa b.ắ.n tung tóe.

"Cứu mạng!" Người qua đường kịp tránh liền lửa dính lên, quần áo bốc cháy dữ dội.

Tiểu hòa thượng hoảng hốt, vội kết ấn dùng linh thủy dập lửa, khiến kẻ trộm nhân cơ hội thoát khỏi lưới trốn .

Thấy Trầm Tuế Nhẫm cũng đang kết ấn cứu , : "Ta đuổi tên trộm, ngươi giúp lo liệu việc ở đây."

"Đạo hữu Giác Hành, sư của ngươi ? Kẻ nãy là Luyện khí hậu kỳ, ngươi đuổi kịp ."

Trầm Tuế Nhẫm vốn tưởng Giác Đức cũng sẽ đuổi theo nên mới tay cản trở tên trộm đó, nhưng giờ trong thần thức chẳng thấy bóng dáng .

Loading...