"Ào ào..."
Không qua bao lâu, Kiều Tinh Thần nước lạnh đột ngột tạt mà giật tỉnh dậy.
Cái đầu hỗn loạn và đau nhức khiến cô mất một lúc lâu mới hồn.
Kiều Tinh Thần khẽ lắc đầu, tầm cũng dần trở nên rõ ràng.
Cũng chính lúc , cô mới phát hiện đang trói bằng dây thừng một chiếc ghế gỗ cũ nát, xung quanh là một căn nhà cũ kỹ tối tăm, khí tràn ngập mùi ẩm mốc mục nát, khiến khó thở.
lúc Kiều Tinh Thần đang hoảng sợ, một giọng quen thuộc vang lên bên cạnh.
"Kiều Tinh Thần, cuối cùng em cũng tỉnh ."
Kiều Tinh Thần thể tin sang, chỉ thấy Trần Vũ Trạch mỉm về phía , ánh mắt còn phóng túng đảo quanh Kiều Tinh Thần ướt sũng.
"Trần Vũ Trạch, hóa là !"
Kiều Tinh Thần thực sự ngờ là Trần Vũ Trạch bắt cóc cô. Tên chẳng lẽ đây là phạm pháp ?
Kiều Tinh Thần nắm chặt hai tay trói lưng, lạnh lùng chất vấn: "Trần
Vũ Trạch, điên ? Tại bắt cóc ?"
Cô đối chất với Trần Vũ Trạch dùng sức cọ xát sợi dây thừng trói hai tay góc nhọn của chiếc ghế.
Trước khi tan làm, cô đích với Lục Đình Kiêu rằng cô sẽ về ngay. Cô đến bây giờ vẫn về nhà, Lục Đình Kiêu sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện điều bất thường.
Điều cô cần làm là cố gắng kéo dài thời gian, cơ sở đó tranh thủ tự cứu .
Trần Vũ Trạch hề che giấu vẻ đắc ý trong mắt. Hắn đến mặt Kiều Tinh Thần, đưa tay nắm lấy cằm Kiều Tinh Thần, dùng sức nâng lên.
"Em còn thể vì cái gì? Đương nhiên là vì em gả cho Lục Đình
Kiêu, phản bội . Kiều Tinh Thần, chúng ở bên năm năm, làm thể chịu đựng phụ nữ của yêu đàn ông khác?"
Kiều Tinh Thần chút khách khí hất tay Trần Vũ Trạch , ánh mắt căm hận.
cô cũng hiểu, càng là lúc , cô càng bình tĩnh.""" thể
chọc giận Trần Vũ Trạch nữa, như cô mới cơ hội trốn thoát.
Nghĩ đến đây, Kiều Tinh Thần trầm giọng : "Trần Vũ Trạch, mau thả
. Bắt cóc là phạm pháp, nếu còn kéo dài nữa thì sẽ kịp . Chẳng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-khi-cuoi-chop-nhoang-phat-hien-chong-la-ty-phu-giau-mat-kieu-tinh-than-luc-dinh-kieu/chuong-98-anh-da-lam-gi.html.]
lẽ còn tù ?"
Tuy nhiên, những lời làm Trần Vũ Trạch tỉnh ngộ. Anh hề sợ
hãi, đắc ý : "Chỉ cần chuyện của chúng thành công, em
tự nhiên sẽ ngoan ngoãn lời , sẽ rời xa nữa."
Nói , Trần Vũ Trạch cợt Kiều Tinh Thần, u ám hỏi
: "Bây giờ em cảm thấy cơ thể ngày càng nóng lên ?"
Anh , Kiều Tinh Thần càng cảm thấy cơ thể khó chịu
hơn. Trong khoảnh khắc, dường như hàng vạn con kiến đang bò qua bò
trong da thịt cô, khiến cô ngứa ngáy khó chịu.
Đối diện với đôi mắt đầy dục vọng của Trần Vũ Trạch, trong lòng Kiều Tinh Thần đột nhiên
xuất hiện một dự cảm lành.
"Anh làm gì ?" Kiều Tinh Thần mở miệng, phát hiện giọng
của trở nên cực kỳ khàn.
Trần Vũ Trạch , chậm rãi : "Em yên tâm, đây là thứ
cho em. Tôi làm điều từ lâu ."
"Tôi , em gả cho Lục Đình Kiêu tàn tật, chắc chắn thể
chuyện vợ chồng với . Vì hôm nay sẽ cho em trải nghiệm mùi vị
của chuyện . Tôi tin rằng, đêm nay, em chắc chắn sẽ đổi suy nghĩ."
Nói xong, nụ mặt Trần Vũ Trạch trở nên càng thêm dâm đãng và sảng khoái.
Trần Vũ Trạch tự tin, chỉ cần thể cô, trái tim cô
cũng chắc chắn sẽ về bên .
Nghĩ , thể kìm nén suy nghĩ của nữa, vội vàng
lao về phía Kiều Tinh Thần...
"Đừng!!!"