Chu Lan sững sờ một lúc lâu, Cố Tri Ý với ánh mắt đầy bi thương.
"Tiểu thư, chúng đừng đối phó Kiều Tinh Thần nữa, vô ích thôi...... Cô dù rời khỏi sáng lập LU, bên cạnh vẫn còn thiếu gia nhà họ Kỷ, chúng căn bản làm gì cô ."
"Nói bậy!" Cố Tri Ý sụp đổ hét lên: "Cô chính là giúp ! Cô đồ vô dụng!"
Chu Lan ngây Cố Tri Ý phát điên, ngay cả hai cánh tay Cố Tri Ý bóp mạnh cũng để ý.
Cô hít một thật sâu, cuối cùng nhịn : "Tiểu thư, cô vốn là con gái ruột của nhà họ Cố, là , là năm đó đ.á.n.h tráo cô và thiên kim thật sự của nhà họ Cố. Tiểu thư, mới là ruột của cô!"
Cố Tri Ý cứng đờ.
Cô thể tin trừng mắt khuôn mặt tiều tụy đến khó coi của Chu Lan:
"Cô đang bậy bạ gì ? Tôi là thiên kim nhà họ Cố! Một hầu nghèo hèn như cô làm thể là ruột của ? Cô câm miệng!"
Sau khi Chu Lan mở miệng, chỉ cảm thấy áp lực đều giải tỏa.
Cô kéo khóe miệng, tiếp tục : "Còn về thiên kim thật sự của nhà họ Cố, chẳng lẽ cô vẫn phát hiện ? cũng trách cô, ngay cả đám nhà họ Cố cũng như mắt mù tâm tối, căn bản thấy con gái ruột ngay bên cạnh họ."
Nói xong, ánh mắt Chu Lan tràn đầy sự nhẹ nhõm: "Tiểu thư, cho cô , Kiều Tinh Thần chính là con gái ruột của nhà họ Cố, cho nên cô mới giống phu nhân Cố và thiếu gia Cố đến !"
"A a a a!" Tin tức đột ngột ập đến khiến đầu Cố Tri Ý đau nhức dữ dội. Cô nghĩ ngợi gì, giơ tay bóp cổ Chu Lan: "Câm miệng!
Cô và Kiều Tinh Thần là một phe! Các hợp sức tính kế , Kiều Tinh
Thần làm thể là con gái ruột của nhà họ Cố? Tôi tin! Tôi tin!"
"Ư——" Chu Lan nghẹt thở, trong vài giây, mặt cô đỏ bừng, thể thấy Cố Tri Ý dùng sức mạnh đến mức nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-khi-cuoi-chop-nhoang-phat-hien-chong-la-ty-phu-giau-mat-kieu-tinh-than-luc-dinh-kieu/chuong-625-kieu-tinh-than-moi-la-thien-kim-that-cua-nha-ho-co.html.]
Cố Tri Ý dùng hết sức bóp cổ Chu Lan, tiếng gào thét khàn đặc vô cùng đáng sợ.
"Kiều Tinh Thần mới là con gái của hầu như cô! Tôi con gái của cô!
Cô lừa ! Cô lừa !"
Ngay khi Chu Lan nghĩ rằng sắp Cố Tri Ý bóp c.h.ế.t thì
"Bùm!" một tiếng, âm thanh chói tai khiến tim cô run rẩy dữ dội, lực ở cổ dần nới lỏng, mùi m.á.u tanh nồng nặc lập tức xộc mũi Chu Lan.
Cô mơ màng mở mắt, liền thấy Cố Tri Ý trợn mắt , thở cũng trở nên chậm chạp trong thời gian ngắn.
Đột nhiên, khóe miệng cô trào m.á.u tươi đỏ thẫm, đ.â.m mạnh mắt Chu Lan.
"Tri Ý?" Chu Lan thì thầm thể tin , vẫn tỉnh táo.
Một giây , đồng t.ử Cố Tri Ý giãn , cơ thể nặng nề đổ về một bên,
"Bịch" một tiếng ngã xuống đất.
Trên n.g.ự.c cô , rõ ràng xuất hiện một lỗ thủng vẫn đang ngừng chảy máu. "Tri Ý!!!"
Chu Lan sụp đổ gào thét, vội vàng lao về phía Cố Tri Ý, đến thở nổi.
"Tri Ý, sai ! Con mở mắt !" Chu Lan ôm chặt Cố Tri Ý mất thở lòng, đau khổ tột cùng.
Cô tuyệt vọng ngẩng đầu lên, liền thấy một đám mặt.
Người dẫn đầu chính là Kỷ T.ử Dục.
Anh đang thong thả dùng khăn tay lau khẩu s.ú.n.g tay, vẻ mặt đầy thờ ơ, thậm chí còn mang theo chút khinh thường.