Mọi đồng loạt về phía phát âm thanh.
Nguyễn Ân ở góc tường, đang giơ tay hiệu.
Chu Bách Thần nhướng mày, chút bất ngờ khi cô cũng ở đây.
Hiệu trưởng vui : "Em câu hỏi gì thì lát nữa hãy ."
Nguyễn Ân cô nên mở lời lúc , nhưng tháng tiền lương của cô trừ, cô nhận học bổng để duy trì cuộc sống.
Nếu lúc tự tranh đấu cho , đợi khi hiệu trưởng và Chu Bách Thần chụp ảnh rời , cô sẽ còn cơ hội nữa.
Cô lấy hết dũng khí đến mặt Chu Bách Thần: "Ông Chu, mục đích ông đến là để kiểm tra tình hình thực hiện học bổng, nếu thắc mắc về kết quả , thể đưa nghi vấn ?"
"Đương nhiên thể." Chu Bách Thần biểu cảm trở nên nghiêm túc: "Nếu cô cho rằng đối xử bất công, cô thể mạnh dạn , sẽ giải quyết cho cô."
Nguyễn Ân trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, cô ngờ Chu Bách Thần ủng hộ hành động của cô.
Không , trái tim đang căng thẳng của cô dần dần định .
"Hiệu trưởng, nhận thấy điểm thấp nhất để xét học bổng là
3.6, trong khi điểm tổng hợp của là 4.9, nhưng xếp bất kỳ hạng nào. Vậy , tiêu chuẩn đ.á.n.h giá học bổng là gì?"
Hiệu trưởng trong lòng mắng Nguyễn Ân tám trăm , mặt nở nụ :
"Bạn Nguyễn Ân, là thế . Tiêu chuẩn đ.á.n.h giá học bổng ngoài thành tích , còn xem xét phẩm chất cá nhân của học sinh. Nếu một chỉ thành tích xuất sắc nhưng phẩm chất , chúng cũng sẽ xem xét."
Điều khác gì chỉ thẳng mũi Nguyễn Ân mà cô phẩm chất thấp kém.
Ánh mắt của các học sinh cô đều trở nên chế giễu.
Nguyễn Ân đột nhiên một sự thôi thúc mạnh mẽ bỏ trốn.
cô tuyệt đối thể lùi bước, nếu hành động tranh giành học bổng của cô hôm nay sẽ trở thành một trò thực sự!
"Hiệu trưởng, em hiểu ý của thầy."
Cô ngẩng cằm, kiêu ngạo tự ti : "Em tự hỏi hảo, nhưng cũng tuyệt đối thấp kém như thầy . Em nghĩ, trong đó thể chút hiểu lầm."
THẬP LÝ ĐÀO HOA
"Hiểu lầm?!" Hiệu trưởng giọng cao vút: "Những chuyện cô làm, khác tố cáo đến hộp thư của ! Tôi với cô là vì cô là một cô gái, giữ thể diện cho cô, nghĩa là !"
Nguyễn Ân cau mày: "Em thật sự hiểu thầy đang gì. Em thể xem bức email tố cáo đó ?"
Hiệu trưởng kinh ngạc sự trơ trẽn của cô: "Nguyễn Ân, cô..."
"Cô xem, thì cho cô xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-khi-bi-ep-ga-toi-bi-cha-chu-re-de-y/chuong-31-email-to-cao.html.]
Chu Bách Thần ngắt lời hiệu trưởng, giọng lạnh nhạt: "Nếu đó là sự thật, thì hãy để cô c.h.ế.t một cách rõ ràng. Nếu đó là vu khống, thì hãy trả công bằng cho cô ."
Anh bày tỏ thái độ, hiệu trưởng đành thỏa hiệp: "Xem thì thể xem, chỉ là những nội dung đó thật sự..."
Ông tiếp, ám chỉ Chu Bách Thần: "Hay là đổi thời gian xem?"
Chu Bách Thần hiểu . Nội dung thể chấp nhận , bây giờ trong phòng quá nhiều , tiện lấy .
Anh Nguyễn Ân: "Cô nghĩ ?"
Nguyễn Ân thần sắc thản nhiên: "Những chuyện làm thì chính là làm.
Dù trưng bày bao nhiêu , cũng sợ!"
Chu Bách Thần trong mắt xẹt qua một tia tán thưởng: "Vậy thì xem ngay bây giờ."
Anh ghế sofa bên cạnh chờ đợi.
Rất nhanh, hiệu trưởng mở email, xoay màn hình máy tính về phía .
Mọi lập tức hít một lạnh!
Trên màn hình máy tính lớn, một cô gái mặc nội y gợi cảm:
Cô tạo dáng dâm đãng, ánh mắt mơ màng ống kính. Khuôn mặt đó chính là Nguyễn Ân!
Khi màn hình cuộn xuống, ngày càng nhiều bức ảnh táo bạo hơn hiện , thậm chí đến mức mảnh vải che .
"Trời ơi, hóa tin đồn trong trường là thật, cô thật sự làm gái gọi trang web nước ngoài..."
"Mọi bảng giá ảnh kìa. Làm một bao nhiêu tiền, bao đêm bao nhiêu tiền... Chậc chậc, cô kiếm nhiều hơn học bổng nhiều."
"Đây là mại dâm ?"
Mọi bàn tán xôn xao, hiệu trưởng đóng email , sắc mặt khó coi : "Nguyễn Ân, cô gì ?"
Hàng chục đôi mắt đồng loạt về phía Nguyễn Ân.
Nguyễn Ân c.h.ế.t lặng chằm chằm khuôn mặt của trong ảnh, lồng n.g.ự.c dâng trào khí huyết.
Cuối cùng cô cũng hiểu tại hôm nay cô bằng ánh mắt kỳ lạ như !
"Tôi bao giờ chụp những bức ảnh . Đây đều là ảnh qua chỉnh sửa!"
Mọi , rõ ràng là ai tin lời cô.
Trước những bức ảnh , chỉ dựa lời để biện minh thật sự quá yếu ớt và vô lực.
Lúc , giọng của Chu Bách Thần phá vỡ sự im lặng.