9
Mở mắt   nữa, mặt trời  lên cao.
Mũi ngửi thấy một mùi cơm thơm.
Tôi run rẩy bước xuống giường.
Kinh ngạc phát hiện trong bếp  động tĩnh.
Tôi chống tường lết tới, phát hiện Trần Cạnh Hiêu đang hăng say nấu nướng.
Anh  mặc một bộ đồ ở nhà rộng rãi, đeo tạp dề màu hồng, tóc tai rối bù.
Chính là những vết cào  mặt,  chút đột ngột...
Trước đây   mặc cảnh phục, trông  nghiêm túc  hung dữ.
Bây giờ bộ dạng ,  thêm chút cảm giác  chồng.
Anh  ngoảnh đầu  thấy .
"Tỉnh ?"
"Cơm sắp xong ."
Tôi ngáp một cái:
"Hôm nay   bắt  nữa ?"
Anh  chỉ chỉ mặt :
"Nhờ ơn vợ, lãnh đạo thấy dung mạo  của  giống tội phạm truy nã, cho  nghỉ mấy ngày phép kết hôn."
Gai xương rồng
Tôi  hổ lặng lẽ nhận tội.
Cơm bưng lên bàn.
Cá nấu dưa chua, lẩu thập cẩm cay, còn  một đĩa rau xào.
Thơm phức,  dễ ăn.
Không ngờ tay nghề nấu nướng của    như .
Tôi ăn một bát cơm,  no căng bụng.
Anh   cuốn như chớp ăn hết ba bát.
Còn ăn nốt hai miếng cơm thừa  đáy bát của .
Tôi  chằm chằm  chiếc đĩa trống , đồng tử chấn động.
Lượng cơm lớn như ...
Ăn cơm xong,    nhanh nhẹn  rửa bát, lau bếp sáng bóng.
Phân loại rác, từng thứ một buộc chặt.
Không hổ là làm điều tra hình sự, một chút dấu vết cũng  để .
Anh  xách rác xuống lầu, theo thói quen hỏi :
"Có bưu kiện ?"
Tôi cầm điện thoại lên  một cái:
"Có, mã lấy hàng gửi  ."
Tôi ăn cơm xong   giường.
Eo đau quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ket-hon-toi-bi-chong-canh-sat-bat-giu/chap-9.html.]
Bụng cũng đau.
Buổi thẩm vấn tối qua, suýt nữa thì lấy mạng .
Tôi khá thích Trần Cạnh Hiêu.
 cũng  thể một phát no cết.
Không , hôm nay nhất định  đình chiến.
Không lâu , vang lên tiếng mở cửa.
Trần Cạnh Hiêu tay cầm hai hộp bưu kiện.
Tôi tò mò: "Cái gì thế?"
Anh   chằm chằm  hộp, ánh mắt  chút phức tạp:
"Phiên bản chống nước cao cấp?"
"Chiến báo quyết thắng?"
Tôi hoa mắt tối sầm.
Ngón chân khoắng đất.
Quà của bạn    đến lúc ?
"Chính là, đồ tập thể thao em mua..."
Tôi  hổ giải thích.
Anh   nhanh  chậm mở hộp nhỏ, ánh mắt dừng :
"Ồ, thật là của vận động viên."
"Cái ... cái  là s.ú.n.g giảm đau cơ..."
Tôi mặt đỏ ửng xông tới, cướp lấy "súng giảm đau cơ" trong tay  .
Anh  dễ dàng giơ tay lên, áp chế  trong lòng.
"Giáo viên Ôn,"
Anh  giơ hướng dẫn sử dụng lên nghiêm túc,
"Chế độ khám phá  khởi động thế nào? Diễn giải một chút ."
"Không!"
Anh   khẽ, giọng khàn khàn:
"Xem  buổi thẩm vấn hôm qua cần  sâu lấy thêm chứng cứ."
Tiếp theo,   một  nữa trở thành nghi phạm  thẩm vấn:
"Dùng  ?"
"Ai dùng ?"
Anh  móc  dây áo ren:
"Chiến báo thử xem? Quyết thắng một chút?"
Tôi    thành tiếng.
Người mới lên đường.
Anh  để em thích ứng một chút chứ.