5
Tôi đang nghĩ xem  làm thế nào để dỗ dành  .
Điện thoại đột nhiên rung.
Tôi nhấc máy, giọng  ồn ào của bạn  vang lên từ ống :
"Ôn Mộng, tám em  mẫu chị gọi cho đều  chồng  bắt hết ! Cậu thì sờ  đời , còn chị em  thì vẫn còn đang nóng đây!"
"Cậu đừng , đội cảnh sát của họ  chân dài, bộ cảnh phục mặc  ,  mà lòng cũng d.a.o động, eo của Mr Trần chắc chắn dùng  hơn  mẫu nam!"
Đây là lời lẽ gì thô tục ...
Tôi hoảng hốt, vội vàng cúp máy.
Kết quả là vô tình, bấm nhầm  loa ngoài:
"Nghe  Mr Trần về cùng  ,  tối nay chẳng  là một trận đại chiến ?"
"Nhịn nhiều ngày như , quần sắp cháy lửa  chứ?"
Trần Cạnh Hiêu ngoảnh đầu  , thần sắc khó hiểu.
Tay  run lên, điện thoại vô tình rơi xuống  ghế.
"Cậu    ngày nào cũng  về nhà,  lẽ là đồ cứng  đưa  tay ?"
"Chị gửi cho  bảng đánh giá trai khỏe đấy! Nhất định  gửi báo cáo chiến trận cho chị..."
"Lại mua cho  một bộ chiến báo quyết thắng, nhất định  đúc ở đầu giường..."
Trần Cạnh Hiêu cúi xuống nhặt điện thoại, bình tĩnh lên tiếng:
Gai xương rồng
"Tiểu thư Lâm,  VIP 200 nghìn cô nạp ở hội quán Dạ Sắc,  cần chúng  đến nhà phổ biến pháp luật ?"
Đầu dây bên  truyền đến tiếng ho dữ dội:
"Hey, cái ... Đội trưởng Trần, bọn em đều là thưởng thức nghệ thuật thôi..."
Điện thoại tắt.
Trong xe im phăng phắc.
Đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi,   mặt lạnh ngắt dừng xe.
Xuống xe  lâu  thì  .
Trên tay thêm hai hộp nhỏ.
"Anh mua gì thế?"
Tôi tò mò hỏi.
Anh    gì, trực tiếp mặt lạnh nhét  tay .
Tôi cúi đầu .
Trên hộp in rõ ràng chữ 001.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ket-hon-toi-bi-chong-canh-sat-bat-giu/chap-5.html.]
Ôi trời,  còn là size lớn.
Về đến nhà, Trần Cạnh Hiêu trực tiếp lao  phòng tắm  tắm.
Tôi cầm hộp nhỏ trong tay, màng nhựa sắp  móng tay  khoét  lửa.
Nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm.
Trong lòng lập tức nghĩ ngợi lung tung.
Tiếng nước đột ngột dừng .
Anh  bước  với mái tóc mai ướt nhẹp, giọt nước lăn theo đường hàm xuống hầu kết.
Vai rộng, cơ bắp  cánh tay  nổi lên và chắc nịch.
Eo thon gọn, tám múi cơ bụng săn chắc rõ ràng, khăn tắm sắp rơi mà  rơi mắc ở đường nét cơ bụng.
Đột nhiên nghĩ đến cái eo chó đ ực trong tiểu thuyết,  lúc    cụ thể hóa.
Tôi nuốt nước bọt.
Muốn sờ...
"Eo  mẫu nam sờ  sướng ?"
Anh   bên giường phủ bóng xuống, giọng lạnh lùng,
"Sờ   chứ?"
Trong lòng  "ầm" một tiếng.
Sao   còn nhớ chuyện ?
"Không,  ..."
"Một chút cũng  , chồng em là  nhất."
"Em thật sự là vô tình chạm , chồng ơi..."
Anh  cúi đầu, mặt âm trầm thẩm vấn :
"Tại   đến hộp đêm gọi  mẫu nam?"
Tôi giơ ba ngón tay,  ấm ức  đáng thương:
"Trời đất lương tâm, bạn  ép em ."
"Em  , cô  cứ nhét cho em."
"Bọn họ  sánh  với ?"
Anh   ha ha:
"Biên bản lời khai của cô Lâm  là  là gọi cho em, cô  sờ còn  sờ."
Được   .