Tống Văn Cảnh liếc xung quanh, đó dùng giọng nhỏ chỉ đủ và Mạnh Chiêu Mộng thấy, nhỏ: “Chiêu Mộng, thực lòng thích em, gặp yêu em từ thời đại học. Năm đó nếu vì em chỉ một lòng hướng về Hình Nghiên Châu, nhất định theo đuổi em như bây giờ .”
“Bây giờ em đang độc , cũng thể tái hợp với Hình Nghiên Châu, chi bằng chấp nhận lời tỏ tình của , để chăm sóc em, ?”
“Tôi hứa, nhất định sẽ bảo vệ em, để em chịu bất kỳ tổn thương nào.”
Tống Văn Cảnh xong liền quỳ một chân xuống, lấy sợi dây chuyền kim cương chuẩn sẵn, nghiêng định đeo cho Mạnh Chiêu Mộng, Mạnh Chiêu Mộng lập tức nghiêng tránh .
Cô còn nể nang như nãy, mà thẳng thắn từ chối: “Anh Tống, tuy độc , nhưng thích , cũng sẽ chấp nhận lời tỏ tình của .”
“Tại ? Lẽ nào em vẫn còn vương vấn Hình Nghiên Châu?” Tống Văn Cảnh cam lòng hỏi tiếp.
“Đó là chuyện của , cần .” Sắc mặt Mạnh Chiêu Mộng trầm xuống.
Tống Văn Cảnh định gì nữa, thì ánh mắt chạm một bóng cao lớn, quý phái.
Sắc mặt lập tức trở nên âm u.
Anh ghen tị với Mạnh Chiêu Mộng: “Em gọi Hình Nghiên Châu đến, là dẫm đạp mặt , biến thành trò ?”
Mạnh Chiêu Mộng sững sờ.
Cô theo ánh mắt Tống Văn Cảnh, đầu , thấy bóng quen thuộc, cô chợt giật .
Trong ánh mắt kinh ngạc của , Hình Nghiên Châu từ từ bước đến mặt Mạnh Chiêu Mộng.
Ánh mắt Hình Nghiên Châu lạnh lùng Tống Văn Cảnh, lời sắc bén: “Anh Tống, ích kỷ như , cũng dám tự xưng là thực lòng yêu Chiêu Mộng.”
Tống Văn Cảnh ít tuổi hơn Hình Nghiên Châu, từ nhỏ sống cái bóng của sự xuất sắc của Hình Nghiên Châu.
Mỗi cha đều lấy Hình Nghiên Châu làm gương, răn dạy học hành chăm chỉ, cố gắng trở thành một đàn ông ưu tú như Hình Nghiên Châu.
Đối diện với lời của Hình Nghiên Châu, khí thế của lập tức yếu .
Tống Văn Cảnh ngẩn Hình Nghiên Châu, một lúc lâu mới mở lời: “Anh Nghiên Châu, em đang gì. Em thực lòng thích Chiêu Mộng, qua lời thành ích kỷ ?”
Hình Nghiên Châu dùng một tay ôm lấy vai Mạnh Chiêu Mộng, che chở cô ở phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-ba-nam-gap-lai-tai-phiet-xin-lam-nguoi-tinh-manh-chieu-mong-hinh-nghien-chau/chuong-130-chan-dung.html.]
Anh tiến sát đến Tống Văn Cảnh, lạnh giọng : “Tôi bao giờ đặt Chiêu Chiêu tình huống vây xem một cách khó xử, thực sự nghĩ rằng dùng ánh mắt của , là thể ép Chiêu Chiêu miễn cưỡng chấp nhận ? Cách làm của , chỉ nghĩ đến tỷ lệ thành công của lời tỏ tình của , quan tâm đến cảm nhận của Chiêu Chiêu. Cách làm như , ích kỷ là gì?”
“Anh Nghiên Châu, em nghĩ nhiều như , em chỉ tạo bất ngờ cho Chiêu Mộng...” Tống Văn Cảnh vẻ mặt vô tội.
Hình Nghiên Châu khẩy.
Đôi mắt dường như thể thấu ý đồ của Tống Văn Cảnh: “Bất ngờ của xây dựng sự tôn trọng Chiêu Chiêu, là điều khiến cô ghét bỏ, càng khiến cô cảm thấy phiền phức.”
“Em... chỉ là...”
Hình Nghiên Châu đợi Tống Văn Cảnh xong, công khai nắm tay Mạnh Chiêu Mộng, bước khỏi khung cảnh hoa hồng phấn.
Bàn tay lạnh lẽo bàn tay ấm áp bao bọc, một dòng điện chạy thẳng tim.
Mạnh Chiêu Mộng cúi đầu hai bàn tay đang nắm chặt, trong lòng chút rung động.
Hình Nghiên Châu bảo vệ cô lên xe.
Và sự chú ý của , lái xe rời khỏi hiện trường.
Chỉ còn Tống Văn Cảnh trong khung cảnh hoa hồng phấn, vẻ mặt đen sầm vì ngượng ngùng.
Tống Văn Cảnh tính toán thứ, nhưng ngờ Hình Nghiên Châu chặn .
Ánh mắt chằm chằm chiếc xe sang trọng đang rời , bàn tay ôm bó hoa siết chặt thành nắm đấm.
Mọi xem xong trò , đều Tống Văn Cảnh đang thất bại, nhạo rời .
Hạ Mạt bước đến gần Tống Văn Cảnh, bụng nhắc nhở: “Anh Tống, tình cảm của dành cho Chiêu Mộng quả thực chân thành, nhưng cách tỏ tình giẫm giới hạn của Chiêu Mộng. Ngoài việc dẫn tin tức, ngày thường cô thích xuất hiện công chúng nhất.”
“Nếu như , thì việc cô công khai rời cùng Hình Nghiên Châu là ?” Tống Văn Cảnh vẻ mặt cam tâm.
Hạ Mạt khẽ: “Nhờ phúc của , tạo cơ hội tuyệt vời cho Hình Nghiên Châu đóng vai hùng cứu mỹ nhân.”
Lúc Tống Văn Cảnh mới nhận hành động của ngu xuẩn đến mức nào.
Đọc full truyện nhanh nhắn zalo 034.900.5202 ạ