Làm  bây giờ...
Da đầu  tê dại, liền thấy   tiến thêm một bước về phía , ngữ khí lạnh lẽo:
"Dám lấy ông chủ  đùa giỡn riêng tư?"
Tôi ngẩn , theo bản năng phủ nhận.
"Không, đương nhiên  ..."
"Không ? Vậy Trợ lý Hề—chỉ là bịa đại một lý do để lừa ?"
Anh  đang gài bẫy ?
Lộ Khải Chi khẽ nhếch mày, đôi mắt đen láy và sáng ngời, như thể  bắt  một chú mèo con ăn vụng.
Và , chú mèo , sợ đến mức suýt chút nữa  khai hết.
Tôi đang định chối cãi, Lộ Khải Chi đột nhiên nắm lấy cổ tay .
Như  phá vỡ tuyến phòng thủ tâm lý cuối cùng của , kéo  về phía .
Không ngờ   vấp một cái, và "lung linh" ngã nhào  lòng    ghế sofa.
9.
Lòng bàn tay truyền đến cảm giác săn chắc, một tay thậm chí còn vô tình luồn  cổ áo chữ V sâu của Lộ Khải Chi, mạnh mẽ cọ  khuôn n.g.ự.c .
Da thịt  đầu ngón tay mềm mại, mượt mà.
Anh  đột nhiên khựng , ngẩng đầu  .
Lòng  giật ,  chống tay lên n.g.ự.c   để  dậy.
Không ngờ  đàn ông bên   rên khẽ một tiếng vì hành động của .
Sợ đến mức  lập tức buông tay,  nữa úp mặt    .
Hơi nóng lập tức xộc lên mặt.
Da thịt dán chặt,  đàn ông trong ấn tượng luôn lạnh lùng cấm dục, lúc  vành tai  lập tức đỏ bừng.
Mùi gỗ lạnh lẽo thoang thoảng tràn ngập khoang mũi.
Tôi nhất thời lơ mơ, cúi đầu đánh giá đôi môi... trông  dễ hôn .
Mãi cho đến khi  thấy tiếng trò chuyện của  qua đường ngoài cửa, mới bừng tỉnh.
"... đúng xin  xin  Lộ tổng! Tôi  cố ý!"
Tôi lập tức  dậy, giữ  cách với Lộ Khải Chi.
Xong đời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sa-luoi/chuong-5.html.]
Hình tượng cô gái háu ăn của  coi như mất sạch ...
Lộ Khải Chi  khó chịu hắng giọng, giọng  khàn đặc.
Anh   dậy, chỉnh  cổ áo.
Trong lúc vô tình liếc thấy chiếc áo sơ mi  bung cúc của  ,  chợt nhớ Lộ Khải Chi luôn là  quý trọng đồ đạc, ý nghĩ  giải tỏa sự ngượng ngùng lập tức bật  khỏi miệng.
"Lộ tổng,  cởi áo  ."
Bàn tay   đang chỉnh cổ áo khựng ,  mới nhận     những lời "hổ sói" gì.
Mặt  đỏ bừng, vội vàng bổ sung là  mang áo  nhờ thợ may xử lý.
"Ừm."
Anh  khẽ đáp một tiếng,  đó liền đặt những ngón tay thon dài lên áo sơ mi.
Khi chiếc cúc ở eo  cởi ,  vẫn  kịp phản ứng.
Lộ Khải Chi ngước mắt  , ánh mắt thâm trầm.
"Sao thế, Trợ lý Hề   ?"
Vùng eo săn chắc hiện rõ mồn một.
Tôi đột ngột  , nhắm mắt .
Đằng  truyền đến tiếng sột soạt  quần áo.
Rất nhanh, Lộ Khải Chi lên tiếng với giọng điệu bình thản.
"Xong ."
Đợi   ,   đưa chiếc áo sơ mi   bỏ  túi cho : "Khi nào  ảnh, cô xem qua   gửi cho ."
"Vâng, ông chủ."
"À, còn nữa." Anh    một cái đầy ẩn ý, "Đã là thử thách mạo hiểm , tên lưu liên hệ cứ giữ nguyên một tháng ."
"Vâng ông chủ! Cảm ơn ông chủ! Tôi chỉ giữ một tháng thôi! Nhất định một tháng  sẽ sửa!" Tôi thành khẩn đảm bảo.
Vừa dứt lời, ánh mắt   bỗng nhiên lạnh  một cách khó hiểu.
S- thế?
Một lúc lâu ,   nhíu mày mở miệng.
"Tối nay   sắp xếp khác, cô tan làm  ."
"Vâng, ông chủ!"
Tôi lập tức rút lui.