Rót mật vào lòng - Chương 6: Nắng hồng rực rỡ

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:53:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

- Huynh xem kìa!

 

Trân Dao hào hứng chỉ tay về phía đàn cá chép chân cầu. Chúng đủ màu sắc trông hết sức . Quân Ngọc thật cách chiều lòng nữ nhân. Chàng dẫn cô khắp phủ Uyên Châu, những nơi cảnh và hội chợ sầm uất.

 

Xem nào!

 

Trân Dao ngắm nghía mấy món đồ mua cho. Thứ nào cũng tinh xảo và tuyệt .

 

- Kẹo ngon quá! Huynh ăn thử !

 

Cô hài hước đưa thanh kẹo mật ong cho vờ giật . Quân Ngọc lúc chỉ phì .

 

Ta Nam chinh Bắc chiến, từng khiếp sợ một ai. Nay, chỉ vì một con gái mà lo sợ mất nàng nữa.

 

- Huynh đang nghĩ gì thế?

 

Trân Dao chăm chú. Quân Ngọc thoáng bối rối, ậm ờ lấy tay lau vệt đường dính môi cô. Tuy cử chỉ của Quân Ngọc vốn dành cho yêu nhưng Trân Dao cảm thấy với quá. Cô bẽn lẽn bảo:

 

- Ta Nhược Vũ, gọi là Trân Dao ?

 

Quân Ngọc ánh mắt thành thật của cô, quả thực thể nào bớt nhói đau . Nàng quên hết cả . Quên hết mộng ngày xưa và tình yêu mà trao trọn. Nhược Vũ của , đóa hoa mỏng manh gió. Nàng dịu dàng nhưng dũng cảm bao.

 

- Nhậm Thu Ca làm gì nàng ? Tại khiến nàng nông nỗi ?

 

Mặt oán hận xót xa, Trân Dao nên giải thích thế nào. Giá mà Quân Ngọc hiểu nam thứ cùng Nhược Vũ phiêu du tận góc biển chân trời thì mấy. Ít để nỗi ám ảnh bám riết cô. Mà thế nào, bản cô cũng trong chuyện . Giờ làm đây? Số mệnh nam chính về khi đường tương lai do cô phá vỡ.

 

- Du Quân Ngọc , làm khó xử quá! Không giải thích thế nào nữa! Huynh... hiểu ?

 

Quân Ngọc hít một sâu, bất ngờ kéo cô góc tường khuất, hai tay giữ lấy đôi vai bé nhỏ .

 

- Quân Ngọc... ... ...

 

Trân Dao ngập ngừng chẳng thành câu. Lúc , Quân Ngọc ngước cô bằng đôi mắt vô cùng khổ sở:

 

- Nhược Vũ! Hãy mắt ! Nàng nhận ?

 

Trân Dao sợ hãi thật sự. Quân Ngọc vô cùng nghiêm túc. Mặt lộ vẻ đớn đau khi yêu nhận . Cô hiểu nhưng cô làm đây?

 

Cuộc đời là do đổi. Tôi sẽ nghĩ cách thoát thế giới thực và sửa bản thảo . ... nên bắt đầu từ ? Đi tìm cái hồ nước đó thì chứ? Chẳng lẽ nhảy xuống hồ ? Mình chết! Trời ạ!

 

- Nhược Vũ?

 

- Quân Ngọc , chuyện là... thể tin nhưng...

 

Cô ngước , Quân Ngọc chỉ chờ thế, kéo cô ôm lòng thật chặt.

 

- Chỉ cần nàng , đều sẽ tin! Nhược Vũ, nàng đừng lạnh nhạt với nữa ?

 

Trân Dao đẩy ngay nhưng cô sợ tổn thương. là bút sa gà chết! Chỉ vì thích nam chính mà giờ đây thế nữ chính. Đáng quá mà! Tội tình gì kêu ca chứ! Đáng đời Thái Trân Dao!

 

- Huynh... cho thời gian ?

 

Quân Ngọc nới lỏng vòng tay, le lói hy vọng trong tim:

 

- Được! Chỉ cần nàng đừng rời xa , khi nào nàng thể nhớ , vẫn sẽ chờ.

 

Tấm chân tình của khiến Trân Dao vô cùng xúc động. Cô nhớ Di Nam, đột nhiên nước mắt cứ ứa .

 

- Nhược Vũ? Nàng...

 

Quân Ngọc thấy cô . Chẳng lý do gì một cô gái chuyên bắt nạt bạn trai giờ đổi tính, ủy mị với công tử lạnh lùng Du Quân Ngọc. Cảm xúc chi phối tất cả. Con vốn bé nhỏ vũ trụ mênh mông. Khi thành kẻ lạc loài thì chỉ mong tìm điểm tựa. Còn gì bằng một trai tự nguyện yêu hơn cả tính mạng. Hiển nhiên, Trân Dao chỉ thể chọn lựa con đường duy nhất lúc : Tiếp tục sống và tìm giải pháp!

 

- Xin ! Ta sẽ cố khắc phục tất cả!

 

Trân Dao thế vốn hiểu gì. Mặc kệ cô , đinh ninh là nàng thì nhất định che chở nàng trọn đời.

 

- Nhược Vũ...

 

Quân Ngọc lắc đầu, ôm con gái như thể sợ mất nữa. Có những âu lo mà ngay đến quân tử cũng sợ. Chàng vốn sợ khi nàng cất bước .

 

...

 

Gió lay cành trúc, hàng liễu khẽ buông ngắm nghía ánh trăng soi. Ao sen tĩnh lặng quá, lũ cá thong thả ngủ hết. Tiếng chim còn rúc trong bụi cây gai.

 

Đêm xuống, đèn lồng ánh lên. Phủ Binh bộ thượng thư uy nghiêm trong kinh thành Tiên Châu. Tuy cách Nam Phong quận xa nhưng hiếm khi Binh bộ Hàn Thế Di ghé thăm Mộc Lân vương Du Thiên Hải.

 

Sức ảnh hưởng của ông trong triều khá lớn. Thế nên, chẳng ngạc nhiên khi nhiều kết thông gia với ông .

 

Hàn Ái Linh, ái nữ của Hàn Thế Di. Có lẽ câu chuyện tình như mơ của nàng và Quân Ngọc cái kết lành. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Nhược Vũ khiến mộng uyên ương tan thành mây khói. Dĩ nhiên, nàng hận Nhược Vũ. Đến khi tin Nhược Vũ bỏ mặc Quân Ngọc để theo Nhậm Thu Ca, Ái Linh cơ hội về trong tay.

- Hyoka Hashi -

 

- Tiểu thư, hộp quà của đây ạ!

 

Cô hầu gái mang chiếc hộp màu đỏ, chạm vàng tuyệt . Ái Linh cầm lấy nó điều thích thú.

 

Làn da trắng nõn, môi đỏ như son. Nàng gương mặt ưa nhưng đôi mắt luôn ánh lên niềm kiêu hãnh vô hạn.

 

- Món quà chắc chắn Du phu nhân sẽ thích ngay!

 

Ái Linh mân mê chiếc hộp trong khi mấy cô hầu gái, thì chảy tóc, kẻ quạt hầu.

 

- Tiểu thư hôm nay sang Nam Phong quận ạ? Nô tỳ sẽ cho chuẩn xe ngựa.

 

Nhũ mẫu cất tiếng hỏi. Bà chậm rãi bước . Hàn Ái Linh đặt hộp quà xuống, nàng bảo:

 

- Dù cũng tặng thì cho gia nô mang đến là xong. Có sang đó cũng gặp Quân Ngọc, làm gì!

 

Nhũ mẫu khe khẽ . Bà bảo các hầu gái ngoài.

 

- Hóa tiểu thư còn giận chuyện xem ca kịch ?

 

Ái Linh cong cớn đôi môi. Nàng vuốt nhẹ lọn tóc bên tai. Nhũ mẫu thấy thế liền :

 

- Du phu nhân thích đến , lý nào tiểu thư còn bận lòng?

 

Hàn Ái Linh lo ngại yên, nàng uống ngụm cất giọng:

 

- Nhũ mẫu thấy thái độ của ? Dù ả Nhược Vũ bỏ thì vẫn màng đến !

 

Nhũ mẫu vỗ về nàng bằng lời lẽ ngọt ngào. Ái Linh tiểu thư phần nguôi ngoai chút.

 

- Nam nhân si tình, cùng lắm thì mấy tuần trăng. Tiểu thư xinh thế, Du công tử lẽ nào chẳng động lòng. Con cỏ cây, cũng yêu hận. Nay Nhược Vũ bỏ tất công tử oán hận. Nếu tiểu thư xoa dịu lúc , chẳng cơ hội ?

 

Hàn tiểu thư thấy lý. Song, nàng phân vân, cứ lên xuống khó yên:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/rot-mat-vao-long/chuong-6-nang-hong-ruc-ro.html.]

- Nhũ mẫu quên rằng Du Quân Ngọc nổi tiếng lạnh lùng ?

 

- Tiểu thư lão gia? Người yêu mến Du công tử thì hãy bắt đầu ngay lúc !

 

Nhũ mẫu đột nhiên gợi ý, Hàn tiểu thư nhướng mày một lúc:

 

- Lỡ đồng ý thì ?

 

Nụ bí ẩn hiện môi nhũ mẫu, bà bèn thì thầm tai nàng. Hàn tiểu thư hai mắt sáng rỡ, nàng thích thú hẳn .

 

- Được, mai nhũ mẫu mang quà đến cho Du phu nhân !

 

...

 

Ánh mặt trời buổi ban trưa thật . Từng tia nắng lấp lánh như cánh bướm nhấp nháy bên bức tường. Trân Dao vui vẻ trông cái bóng lạ lẫm đó. Nhờ gió đung đưa tàn cây mà thứ để xem.

 

Ở y quán nhàn nhạ thật. Trân Dao quẹt tay xuống bàn. Cô nhớ chiếc điện thoại . Giờ thông báo facebook ?

 

- Mẹ và Di Nam, hai chứ? Con nhớ cả hai quá!

 

Cô gác cằm một cách mệt mỏi. Hôm nay chẳng buồn xếp máy bay. Y quán gì giải trí nhỉ? Đâu thể nào bảo Quân Ngọc dẫn chơi hoài.

 

Nhìn , kệ sách cạnh đó, Trân Dao lấy đại một quyển.

 

- Toàn chữ Hán, hiểu !

 

một nhưng tầm vài giây , Trân Dao chuyển sang trạng thái sửng sốt:

 

- Gì... gì nè???

 

Tay cô lạnh toát khi quyển sách.

 

- Ô , hiểu nó gì! Trời ơi!

 

Cô kinh ngạc cực độ.

 

Thật khó tin nhưng đúng là sự thật. Trân Dao mở to mắt vội vàng lật hết mấy quyển sách khác.

 

- Ôi trời ơi, chữ Hán nè! Thánh thần ơi, quả là vi diệu!

 

Cô bất giác nhảy cẩng lên sung sướng. Cái nhờ ăn bánh mì chuyển ngữ của Doraemon chứ? là xuyên sách khác! Cơ mà xuyên luôn máy tính thì đúng hơn! Bản thảo đang trong đấy mà!

 

- Thôi kệ! Cứ xem như cho thêm năng lực cũng ! Chốn mù chữ còn tệ hại hơn.

 

Trân Dao bắt đầu phấn chấn . Cô lấy giấy bút và ghi chép sơ đồ bản thảo. Các vấn đề cô sửa và những nhân vật của bộ truyện. Cô ghi, ghi mãi đến khi tay mỏi nhừ.

 

Khung trời xanh ngoài ô cửa sổ thật bao. Thế giới mà Di Nam tạo thơ mộng như chính tình yêu dành cho cô. Một vầng trăng cổ tích điểm xuyến thêm ánh hào quang của muôn triệu vì .

 

Con đường lát gạch rộng thênh thang. Từng mảng mây trôi nơi góc biển chân trời. Cánh chim lượn lờ khắp non sông hùng vĩ. Đồi núi trập trùng biển bạc sóng trùng khơi.

 

Di Nam là tình yêu giữa hai bờ thế giới. Càng xa cách càng nhớ thương. Du Quân Ngọc hiện tại là nạn nhân trong vụ án sửa bản thảo . Chàng ! Hôm nay, tranh thủ luyện binh, vội vã đến y quán gặp cô.

 

- Công tử vội thế?

 

- Ta !

 

- Huynh theo công tử suốt mà!

 

- Ờ, ! ... ! - Trình Kiên lắc đầu rời . Các binh lính nhún vai .

 

Xem Trình Kiên học cách kín miệng thôi. Nếu giữ bí mật thì khó sống với công tử nhà .

 

Quân Ngọc thoáng chốc mặt tại y quán. Chàng gấp rút lên lầu gặp Trân Dao. Sợ nàng tắm như hôm nào, Quân Ngọc khẽ gõ nhẹ cánh cửa.

 

Gọi mấy ai trả lời, đẩy cửa bước .

 

- Nhược... Vũ!

 

Chàng ngây một lúc khi phát hiện Trân Dao ngủ gục bàn và giấy rơi lung tung khắp sàn. Chàng cẩn thận nhặt lên xem.

 

- Đây là...

 

Quân Ngọc bối rối bởi con chữ La tinh kì lạ. Đương nhiên nó là tiếng Việt mà thì làm hiểu.

 

Trông nàng dễ thương quá. Chàng chầm chậm xuống cạnh bên. Tiếng thở đều đều êm dịu khiến trái tim quân tử loạn nhịp. Những ngón tay thanh mảnh dính đầy mực, bất giác chạm nhẹ nó.

 

Nàng đang làm gì ?

 

Quân Ngọc kiên nhẫn chờ đợi. Đôi mắt rời nàng giây phút nào cả. Mùi hương tóc cô làm bồi hồi trong . Người con gái yêu thật bé nhỏ nhưng như ma lực kì diệu. Nó thôi thúc từng bước, từng bước gần.

 

Cảm xúc dần chiếm trọn lý trí, lay chuyển lúc nào . Người con trai chinh chiến sa trường, phút chốc mê hoặc bởi trái tim thuần khiết của nữ nhân.

 

Quân Ngọc hôn nhẹ mái tóc đó. Chàng cố đè nén tình yêu như bão táp cuồng phong. Mới đây thôi còn nghĩ sẽ đạp đổ cả Nam Phong quận để tìm nàng.

 

- Quân Ngọc...

 

Trân Dao tỉnh giấc. Cô giật khi thấy ngay bên cạnh. Quả nhiên gặp nam nhân khôi ngô tuấn tú khác. Nói thế nào thì cô vẫn đang say mê cái vẻ lãng tử mà!

 

- Huynh đến lúc nào thế? Tôi ngủ quên mất!

 

Cô dụi dụi mắt, Quân Ngọc khẽ mỉm . Chàng chỉ mấy thứ cô bàn. Dĩ nhiên, Trân Dao tha hồ giải thích. Cô thế mà!

 

Bên y quán, cô hầu gái định mang lên. Có điều, giọng giòn tan lầu, cô ngại ngùng dám .

 

Quân Ngọc vui trở !

 

Các cô hầu gái xầm xì như thế. Mọi chuyện dần lọt tai Du phu nhân. Bà hẳn mừng thầm bởi con trai lấy tinh thần. Ấy thế, mới sáng hầu gái cận về báo , Du phu nhân bất an.

 

- Quân Ngọc thường xuyên đến y quán ? - Du phu nhân gặng hỏi kĩ.

 

- Dạ , thưa phu nhân!

 

- Tại chứ? Nó làm gì ở đó!

 

Người hầu gái thành thật khai báo:

 

- Dạ, nô tỳ gia đinh truyền tai rằng công tử dạo cùng với một cô nương khá xinh !

 

- Cái gì? - Mặt Du phu nhân từ ngạc nhiên chuyển sang hoang mang. Bà trầm giọng:

 

- Cô nương đó là ai? Hàn tiểu thư ?

 

Người hầu gái e dè, ậm ờ đáp:

 

- Dạ... ạ...

Loading...