Rời Bỏ - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-08-03 10:23:59
Lượt xem: 198

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

16.

"Cái gì?" Cô /ên dại, Cố Sâm: "Tôi sẽ cho các ." 

Lúc Chu Tiểu Băng , cô ghé tai thì thầm: "Liêu Quân Quân, cô nghĩ là cản trở cô ?” 

"Không, là đủ yêu cô!"

Cố Sâm kiên quyết đưa về.

Chiếc xe dừng lầu nhà Phiên Phiên.

Anh lấy trong túi một cuốn sổ: "Mấy hôm nay dọn đồ, thấy cái gầm giường."

Bìa màu hồng tên .

Đó là nhật ký của .

"Cái khóa rỉ , chạm là rơi . Nên ... mở xem thử..."

Tôi lật giở trang bìa sờn.

2009.11.10

Anh giống như một tia sáng, rẽ mây m/ù đầu , cứu rỗi .

2009.11.11

Hóa là học bá khối 12, tên Cố Sâm.

Lúc tập thể dục giữa giờ cứ mãi, hề chú ý đến .

2009.11.20

Hôm nay ăn cơm chung bàn với ở căng tin.

Anh ăn cần tây.

Tôi một trăm , vẫn chú ý đến .

...

2010.8.10

Anh đỗ đại học A, giỏi quá.

Tôi bảng vàng của trường, thấy tên .

Anh... chắc vẫn là ai.

2012.9.1

Hôm nay !

Tôi với rằng cũng nghiệp trường Thanh Trung, học cùng chuyên ngành với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/roi-bo/chuong-16.html.]

Anh và gọi một tiếng "Sư ".

Tôi vui lắm.

2012.10.9

Hôm nay trời mưa.

Tôi và cùng che chung một chiếc ô từ thư viện về căng tin.

Anh : "Cảm ơn em, sư ."

Anh nhớ tên .

2012.11.10

Hôm nay ăn chung bàn với ở căng tin.

editor: bemeobosua

Anh : "Thật trùng hợp, sư ."

Tôi : "Trùng hợp thật, Cố sư ."

Anh sững .

Anh vẫn nhớ tên , mặc dù đặc biệt nhấn mạnh.

...

2012.12.31

Đêm liên hoan văn nghệ, lên sân khấu chơi đàn guitar.

Tôi lẫn trong vô hâm mộ, lớn tiếng gọi: "Cố Sâm, em thích !"

Anh tỏa sáng sân khấu, với tất cả : "Cảm ơn sự yêu mến của các bạn."

Tôi, cũng là một trong "các bạn" đó.

Đây là trang cuối cùng của cuốn nhật ký.

Lúc đó làm thêm nên mua cuốn sổ , đó thì nhật ký trang cá nhân.

Tình yêu đơn phương, thật cay đắng bồn chồn.

Cố Sâm nuốt nước bọt, khẽ : "Anh xin , bao nhiêu năm qua, bỏ lỡ em..."

17.

 

Tôi gấp cuốn sổ , nhẹ: 

"Không liên quan đến . Anh là tia sáng đầu tiên trong cuộc đời tăm tối của . Tôi theo đuổi, đến gần chỉ để thoát khỏi bóng tối.

 

Đó là để nuôi dưỡng bản lớn lên mạnh mẽ, cần chịu trách nhiệm cho tình cảm .

Còn chuyện theo đuổi suốt bao nhiêu năm, lẽ là một bản năng ."

Loading...