Revamp: The Undead Story - Chương 7: Dưới ánh trăng (1)
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:25:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Rắc!
Ầm!!
“Cái… gì thế…?”
Trước khi kẻ kịp gọi đồng bọn đến căn phòng của chủ nhân Jonoel, đôi mắt đỏ rực bùng phát sức mạnh tinh thần, áp đảo tên thợ săn vô lễ và khiến ngất lịm tại chỗ.
“Ở yên đây. Đừng cả.”
“Vâng, thưa ngài.”
Anh xoay , dặn dò vẫn còn bối rối rằng trở về thế giới hiện thực. Bên ngoài vang lên những tiếng động ồn ào, mùi hương quen thuộc cho thấy thêm nhiều kẻ mới đến, trong đó, Ramil nhận rõ ràng một thở thuộc của nhà Solay. Hẳn là Methus đang bảo vệ họ.
Tiếng móng vuốt sắc dài nghiến sàn, kéo lê tên thợ săn bất tỉnh. Một cú đá mạnh khiến cánh cửa bật tung, va bức tường đối diện vang dội, lập tức thu hút sự chú ý. Thân thể kẻ thợ săn ném thẳng ngoài, lọt đám đồng bọn đang rối loạn. Ramil tận dụng cơ hội , bùng nổ sức mạnh tinh thần, khống chế bộ tình thế vốn tưởng chẳng dễ gì kết thúc.
Bóng dáng cao lớn tiến gần, đôi mắt của chúa tể Jonoel chạm ánh của kẻ sống sót lên tới tầng cao nhất. Lập tức, sự hung hăng của những thợ săn dập tắt. Cơn giận, d.ụ.c vọng và âm mưu của họ như xé rời, dần dần trôi khỏi thế giới thực, rơi miền mộng ảo.
“Thưa chủ nhân.”
“Bên thế nào?”
“Khuear đang xử lý, thưa ngài.”
Vị vương giả của Jonoel định dùng tốc độ để dập loạn bên , thì ngay lúc đó, hai thể ma cà rồng do chính ban tộc xuất hiện nơi cửa căn penthouse. Khuear đang dìu một hình bê bết m.á.u - chính là thiếu niên thuộc dòng dõi . Methus lập tức bước tới, ôm lấy Mek đang hấp hối đặt xuống ghế dài.
“Bên giải quyết xong, thưa ngài. Giống loài của chúng rút hết.”
Dòng m.á.u Solay trung thành , ánh mắt rời khỏi mà coi như đứa em trai. Ramil chần chừ, dồn sức chữa lành vết thương nặng nề cho hậu duệ cuối cùng của . dù dùng hết năng lực, Mek vẫn hề dấu hiệu tỉnh …
“Anh cứ mãi giúp bọn họ. Đáng lẽ g.i.ế.c sạch lũ dơ bẩn đó.”
“Để Mek nghỉ ngơi. Ngươi xử lý bọn thợ săn .”
Solay cúi đầu chủ nhân kéo lê thể những bất tỉnh - đám con cả gan chống bọn họ - khỏi tầng cao nhất của Jonoel. Trong khi đó, Ramil cúi xuống bế lấy thể em m.á.u mủ của , đem kẻ bất tỉnh về căn phòng nơi đang chờ sẵn.
“Anh Mek? Anh Mek ?”
“Anh chữa trị cho , sẽ sớm bình phục thôi. Đứa trẻ chỉ đang bất tỉnh chốc lát.”
Vì Mek luôn với , Pun khỏi lo lắng xảy chuyện gì. Đôi tay thanh tú khẽ kéo tấm chăn đắp lên cơ thể bất động khi cất tiếng hỏi thăm tình hình của vị chúa tể ma cà rồng.
“Mọi việc ?”
“Mọi thứ cả. Em nghỉ ngơi .”
“Em vẫn …”
“Vẫn còn đau ? Tạm thời, em và sẽ dùng phòng khác.”
“Vâng.”
“Để Mek nghỉ ngơi.”
Đôi mắt nâu nhạt hình giường. Nếu tỉnh , lúc đó gặp cũng muộn. Người nhỏ hơn khẽ gật đầu lời của đối phương, cả hai cùng rời phòng, tiến khu sinh hoạt chung của penthouse, nơi Khuear và Methus sắp xếp thứ theo lệnh của chủ nhân.
Pun cúi đầu với , cảm ơn xin vì gây rắc rối ở Jonoel với đám đồng bọn cũ. lời xin thể làm vơi bớt nỗi bất mãn của “con quạ nổi loạn”, đôi mắt đen chuyển sang đỏ thẫm, buộc kẻ sáng tạo nó can thiệp.
“Tôi nghĩ ngài quên xử lý một tên thợ săn khác, thưa ngài.”
“Khuear.”
“Nếu , để lo.”
Thân thể thon dài tấm áo choàng đen biến mất, hoá thành hàng chục con quạ đen, lao vun vút lên nóc penthouse khi bổ nhào xuống kẻ đang ẩn nấp lưng chủ nhân . Methus lập tức che chắn cho Pun, nhưng vị quốc vương Jonoel còn nhanh hơn tất cả, kể cả đứa con m.á.u mủ đang nổi cơn phẫn nộ. Bàn tay rắn chắc tóm lấy cánh quạ quen thuộc, buộc Khuear trở hình dáng ban đầu.
“Khuear!”
“Khuear!”
Ramil buông mái tóc của tạo vật . Đôi mắt đỏ chuyển về đen nhưng thể che giấu cơn giận dữ lẫn nỗi buồn khi chủ nhân chọn bảo vệ đám thợ săn - những kẻ làm thương và g.i.ế.c c.h.ế.t các sinh linh bất tử.
“Hơn trăm năm qua, luôn trung thành với ngài, thưa chúa tể. Một kẻ tớ tận tụy. Có lẽ từng vẫn đủ để ngài tin hơn đám đang tìm cách g.i.ế.c ngài.”
“Ta từng tin ngươi ít hơn bất cứ ai, Khuear. Pun còn liên quan gì đến bọn thợ săn.”
“ chính vì mà nhóm thợ săn lập !”
“Ngươi đang to tiếng với chủ nhân của đấy, Khuear.” Thấy tình hình đang trở nên căng thẳng, Methus vội dập tắt những lời lẽ hỗn hào đang x.úc p.hạ.m danh dự của chủ nhân , từ kẻ dường như mất kiểm soát và khó thể bình tĩnh . Khuear sững, hai nắm tay siết chặt.
“Methus, dừng .”
“Vâng.”
“Nếu tục bảo vệ . Vậy thì, xin chúc ngài và các em của hạnh phúc… trong giấc mộng rằng một ngày nào đó thể hòa giải với lũ thợ săn dơ bẩn .”
Khuear tan hình hài ban đầu. , đàn quạ đen còn ý định tấn công. Chúng bay thành từng tốp, lướt qua khung cửa sổ lớn, hướng về bầu trời đêm đặc quánh - một đêm bận rộn và nặng nề.
“Tôi sẽ đuổi theo .”
“Ta giao cho ngươi, Methus.”
“Rõ.”
Methus khẽ gật đầu, dùng năng lực của thoát khỏi penthouse, bám theo đàn quạ đen đang mất hút một nơi .
Nguyên nhân của mâu thuẫn vẫn yên, gương mặt dịu dàng cúi xuống đôi chân . Mỗi lời Khuear , đều thấy và thấu tận tim, bởi thật Khuear đáng rời khỏi căn phòng .
“Là của em.”
“Đừng tự trách.”
“…”
“Khuear nóng nảy thôi. Hãy cho thời gian để bình tâm.”
Người tạo “con quạ đen” khẽ an ủi để thôi tự đổ . Pun rõ Ar đúng, chính cùng hai bạn lập nhóm thợ săn. Nếu hôm đó chịu suy nghĩ vì tìm kiếm báo thù, chuyện thành như thế .
“Em…”
“Đừng nghĩ mãi về quá khứ nếu nó chỉ khiến em tự dằn vặt.”
“ em thể quên những gì làm với đồng loại của ngài.”
“ em sẽ lặp nữa.”
“Em tin ngài.”
“Vậy thì em cũng tin chính .”
Đôi mắt nâu nhạt khẽ ngước hình cao lớn hơn khi gương mặt vùi lồng n.g.ự.c vững chãi . Hai bàn tay ôm chặt lấy đối phương, đáp vòng tay đang siết chặt . Ramil cúi xuống, đặt một nụ hôn dịu dàng lên mái tóc mềm. Gương mặt chạm gần đỉnh đầu trong lòng, khẽ vỗ về, an ủi để chủ nhân của thể nhỏ bé dần thả lỏng, thôi nức nở vì căng thẳng.
Trong khi đó, một nhóm thợ săn hơn chục đang tụ tập tầng hầm ngôi nhà hộp đêm - nơi hiện đóng cửa vì chủ nhân bực tức sự thất bại của kế hoạch. Người đàn ông ném thẳng khẩu s.ú.n.g xuống sàn phòng ngủ. Thủ lĩnh nhóm thợ săn gào thét đến mức Paul giữ chặt lấy , kẻo cơn giận bùng nổ khiến đồ đạc trong phòng tan nát.
“Bình tĩnh .”
“Bình tĩnh thế nào ? Buông !”
Jett vùng khỏi vòng kiềm chế của em song sinh. Cơ thể vạm vỡ đổ phịch xuống chiếc ghế quen thuộc. Hắn gào thét với tất cả những gì khiến cuộc ám sát thất bại, lệch khỏi kế hoạch ban đầu.
Elise lùi xa khỏi cặp song sinh, trong lòng lo lắng về tình hình đang diễn . Cô gái duy nhất trong nhóm ôm lấy đầu, miên man nghĩ về kế hoạch và cả hai thiết của - những kẻ đang ngừng cãi vã.
“Elise, em còn nhớ những gì Pun về năng lực cảm nhận tinh thần ?”
“Ừm… cái sức mạnh thể khống chế tâm trí .”
“Paul, Caster, chắc chắn cách nào đó khiến năng lực vô hiệu. Chắc chắn nó cũng giới hạn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/revamp-the-undead-story/chuong-7-duoi-anh-trang-1.html.]
“Để thử tìm hiểu.”
“Phải nhanh lên đấy…”
Cốc cốc.
Cuộc trò chuyện cắt ngang khi cánh cửa hầm mở .
Người khách mời khiến gương mặt dịu dàng sững ngay ngưỡng cửa. Cậu ngờ trong căn phòng rộng lớn nhiều hơn tưởng tượng.
“Này… đến tìm Pun.”
---
Cả ngày hôm nay Pong bận rộn lo liệu chuyện của cha nuôi. Cuối cùng, quyết định sẽ tiếp tục học tập theo kế hoạch gia đình. Dạo , tối nào Pong cũng làm thêm, cố gắng tiết kiệm từng đồng để trở thành gánh nặng cho ai. Cậu ơn cha nuôi vì cưu mang, vì hiểu và tôn trọng , ép du học, còn lo chu chi phí và cho phép tiếp tục sống trong ngôi nhà thuộc như xưa.
Chuyện gia đình giải quyết, nhưng điều khiến vẫn day dứt chính là trai Pun - kẻ khiến bất an suốt cả ngày. Đã nhiều ngày trôi qua, Pun gặp , cũng chẳng thấy bóng dáng lạ - chuyển đến sống cùng. Cậu chờ mãi, nhưng đầu dây bên vẫn im lặng.
Từ nhỏ chia cách, Pong vốn nhiều về trai, chỉ những gì . Thứ duy nhất Pun nắm rõ là, trai một bạn làm chủ quán rượu - nơi Pong từng thử xin việc, nhưng cuối cùng cấm cửa.
Cậu trong nhà, bồn chồn yên, bước chiếc ghế dài cũ kỹ cửa tiệm - chỗ yêu thích của , tiệm cũng chẳng ai lui tới. Cậu chờ đợi, chờ mãi đến khi hoàng hôn buông xuống, mà Pun vẫn chẳng về.
Anh trai biến mất, một lời nhắn nhủ, y như .
Pong thở dài.
“Anh chứ…?”
Nỗi lo dâng đầy trong tim, khiến thể Pokpong run rẩy vì bất an. Khi kịp trấn tĩnh, đôi mắt nâu nhạt của bất chợt dừng nơi cánh cửa dẫn xuống phòng chứa đồ hầm - nơi trai thường biến mất hàng giờ liền.
Pokpong cầm lấy một chiếc chìa khóa giống hệt mấy chiếc treo cạnh bàn làm việc của Pun. Sự tò mò thôi thúc mở căn phòng mà từng phép đặt chân .
Cầu thang xuống hầm đến hai mươi bậc, nhưng bóng tối đặc quánh buộc bước thật thận trọng. Cậu mò mẫm bật công tắc, ánh đèn neon yếu ớt dần dần soi sáng bí mật ẩn giấu gầm cầu thang. Trái ngược lời trai từng viện cớ rằng đó quá bụi bặm dễ gây bệnh, căn phòng hiện với sàn gỗ sạch bóng, đồ đạc sắp xếp gọn gàng.
Những dãy kệ trải dài sát vách tường, nơi xa nhất đặt một chiếc bàn lớn, mặt bàn phủ đầy giấy tờ và sách vở. Pok chậm rãi tiến , lướt qua những món đồ cổ cho đến khi dừng bức tranh treo tường.
“Hửm?”
Hàng mày khẽ nhíu. Bàn tay trắng nhấc lên một tập tài liệu kỳ lạ. Cậu hiểu những ký tự đó, bèn lật mặt , liền thấy một bức phác họa bằng bút chì - hình mặt dây chuyền giọt máu.
Pok vội đặt , gạt bớt đống giấy chồng chất bàn để rõ hơn. Khoảnh khắc , đưa tay bịt miệng kìm nén cơn buồn nôn, hàng loạt bức ảnh t.ử thi, tất cả đều c.h.ế.t theo cùng một kiểu man rợ.
Đôi mắt mở to, gương mặt tái nhợt, mồ hôi lấm tấm nơi cổ.
“Cái gì thế …?”
“Ma cà rồng…?”
Càng lục tìm, Pok càng phát hiện những đáp án ai từng giải thích cho . Câu chuyện về chủng tộc bất t.ử mà vẫn nghĩ chỉ là truyện cổ tích trẻ con, nay hiển hiện rõ ràng qua những gì Pun giấu kín.
Thân hình nhỏ bé khuỵu xuống ghế, run rẩy lật giở từng tin nhắn, từng bức ảnh, từng bằng chứng… tim đập dồn dập trong lồng ngực.
“Còn Pun thì …?”
“Khoan …”
Pok nhặt lên một bức ảnh nhỏ. Trong ảnh hàng chục , trai giữa, ôm lấy hai bạn khác mà chỉ nhớ mang máng. Một trong đó chính là chủ quán bar nổi tiếng. Ngón tay trắng lật mặt , để lộ sáu chữ cái tiếng Anh.
“HUNTER?” (Thợ săn?)
Pokpong Winnala nhận , căn phòng chẳng đủ để cho lời giải thích trọn vẹn. Chỉ những mảnh ghép rời rạc - ảnh chụp, tin nhắn, bằng chứng mơ hồ. Thế là hình nhỏ bé dậy, rời khỏi ngôi nhà.
Đích đến của là Orion.
Nơi tin rằng, sẽ tìm lời giải thật sự.
Một chiếc xe buýt dừng gần con hẻm đầy những cửa tiệm, nơi ban ngày ngủ vùi và chỉ thức giấc khi màn đêm buông xuống. Cậu dừng một cửa hàng đóng kín, trong khi những tiệm khác đang bắt đầu trang hoàng mặt tiền, chuẩn đón khách tận hưởng cuộc sống về đêm.
Bàn tay trắng mảnh đẩy cánh cửa khép chặt. Thân hình nhỏ bé bước , tìm một thể cho lời giải đáp, rốt cuộc làm gì với tình cảnh của trai bây giờ. Pun vòng quanh cửa tiệm chỉ sáng lác đác vài ngọn đèn. Không thấy ai, định , nhưng sự tĩnh lặng khiến một tiếng động lớn vang lên rõ ràng trong tai. Chắc chắn ở đây, thầm nghĩ…
Đầu mũi chân khẽ chạm nền, từng bước theo tiếng động vọng từ cuối hành lang. Càng sâu, Pun càng nhận đó chỉ là tiếng vật dụng ngổn ngang xô đổ. Cầu thang cạnh phòng VIP như đang dẫn xuống nơi chứa đựng sự thật, thứ mà Pok quyết tâm đối diện để tìm câu trả lời cho những câu hỏi đến chính cũng chẳng cách đặt .
Cốc, cốc.
Cuộc trò chuyện bên trong im bặt ngay khi những khớp ngón tay gõ nhẹ cánh cửa. Chưa ai lên tiếng cho phép, nhưng Pokpong tự tay đẩy cửa. Khuôn mặt ngọt ngào của thoáng khựng khi nhận bên trong đông hơn tưởng.
“Ơ…Em đến tìm Pun.”
“Pun?”
“Dạ.”
Người phụ nữ ở phía phòng là đầu tiên cất lời chào. Khuôn mặt hiền hòa của cô dịu , nhẹ nhõm hẳn vì ít nhất cũng một quen xuất hiện nơi . Cô bước từ cuối phòng, tiến đến bên đang ngập ngừng nơi ngưỡng cửa.
Bàn tay thon dài khẽ nắm lấy khuỷu tay , kéo trong căn phòng rộng lớn chật kín .
“Mọi , đây là Pokpong.”
“Cậu là em trai của Pun.”
Tiếng giới thiệu vang lên. Pokpong để ý đến những ánh mắt khó chịu từ nhiều trong phòng, đặc biệt là đang ở vị trí đầu bàn, kẻ giờ đây dậy bước đến chào đón vị khách lạ.
“Tôi là Jett.”
“Vâng.”
“Cậu cũng đến để tìm Pun, đúng ?”
“Cũng…?”
Người giới thiệu thoáng nhăn mặt, như thể .
“Ý là…”
“Bọn cũng đang tìm Pun. Cậu đang gặp nguy hiểm.”
“Nguy hiểm gì cơ? Là thứ gọi là ma cà rồng, đúng ?”
“Cậu ?”
“Vậy các … là thợ săn.”
Người đối diện khựng một thoáng. Sự kinh ngạc gần như thấy bằng mắt thường chỉ vụt qua trong chớp mắt, đó là vẻ lo lắng như ban đầu.
“ . Pun và đều là thợ săn, thành viên của một nhóm chuyên diệt ma cà rồng.”
“Và bây giờ Pun biến mất cùng một con ma cà rồng.”
Pokpong lập tức đoán ngay đó là ai. Trong lòng trào dâng hình ảnh về năng lực của trai . Đôi mắt đen của đối diện ánh lên vẻ căng thẳng, khiến trái tim vốn lo lắng của Pokpong càng thêm nặng trĩu.
“Làm em thể giúp Pun?”
“Chúng đang cố gắng cứu .”
“ dính líu chuyện . Quá nguy hiểm.”
“Em giúp Pun. Anh trai là tất cả những gì em còn . Xin hãy để em giúp.”
Pokpong khẩn khoản, khao khát đưa trai trở về. Cậu sang Jett, rời khỏi tay Elise đang đỡ , nắm chặt lấy cánh tay . Khuôn mặt dịu dàng của lộ rõ vẻ tuyệt vọng, như thể nếu từ chối thì sẽ chẳng còn bắt đầu từ .
“Xin .”
“Chúng đang đối đầu với giống loài bất tử, chủng tộc mạnh mẽ nhất.”
“Vâng, em .”
“Nếu thật sự giúp Pun… thì buộc gia nhập đội thợ săn.”