Rẽ Sang Hướng Khác - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-11-30 18:46:34
Lượt xem: 867

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến lúc c.h.ế.t, bộ quần áo mặc cũng là đồ mua mười mấy năm , giặt đến bạc màu .

Cuộc sống của và cha nó hình thành sự đối lập rõ rệt, lẽ nào nó thực sự hiểu ?

Không, nó cố tình hiểu.

Cha ruột và Triệu Mai của nó tiền, xinh , quản thúc nghiêm khắc, Triệu Mai còn dỗ dành khác.

Khi lòng thiên vị thì thứ đều tối tăm, nó hướng về phía họ nên hiểu .

Nhớ cảnh nó gọi kẻ thù của , tặng quà hàng cao cấp cho kẻ thù.

Còn sinh nhật , nó thậm chí còn bao giờ một lời chúc mừng.

Nó cảm thấy văn hóa, những thứ nghi thức đó, xứng .

Tôi chỉ xứng cam chịu làm " hiền nội trợ" nuôi sống cả nhà họ.

Nhớ cảnh nó mộ than thở Uất ức, rằng vì mà nó nhẫn nhịn bấy nhiêu năm.

Nếu tao để mày đến thế giới chịu sự Uất ức lớn đến , thì mày đừng đến thế giới nữa!

Sáng nay, Lưu Chính Dương chạy theo Triệu Mai khỏi cửa, liền uống hồng hoa.

Đó là thứ gửi riêng cho để trị chứng đau bụng kinh, giờ dùng .

đưa quyết định, nhưng tim thực sự đau.

Khoảnh khắc bác sĩ câu "đứa bé giữ ", ôm mặt nức nở.

Tôi cứ tưởng đang diễn, nhưng đó là cơn đau quặn thắt chân thật mà chính cũng ngờ tới, đau thấu tim can.

Vì đứa bé thấy ánh mặt trời, và cũng vì kiếp bi t.h.ả.m của .

Khi xuất viện, Lưu Chính Dương đến đón.

Đi cùng còn cha .

Anh , để họ đến chăm sóc cữ nhỏ cho .

Trong lòng lạnh.

Cha là thứ gì chứ?

Kiếp , họ đến khi sinh con trai, là để chăm ở cữ.

họ chăm sóc chút nào ?

Khi ở cữ, họ khẩu vị của , ngày nào cũng nấu canh bắp cải cho ăn.

Tôi sữa, họ liền bóng gió, mỉa mai, bạc đãi cháu trai của họ.

Lúc đó thật thà, chỉ trốn trong chăn thầm, còn sợ khác phát hiện.

Tôi chăm sóc họ hai mươi năm, chuyện sinh bệnh già yếu đều do một tay gánh vác.

Đặc biệt là , liệt gần mười năm.

Tôi chăm sóc bà đến c.h.ế.t, hề một vết loét nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/re-sang-huong-khac/chuong-7.html.]

Thế mà, họ rõ Lưu Chính Dương ở , nhưng đến c.h.ế.t cũng tiết lộ cho một lời.

Họ thậm chí còn lén lút gặp .

họ nỡ làm phiền Lưu Chính Dương, nên cứ bám lấy ở đây, yên tâm hưởng thụ sự chăm sóc của .

Nghĩ đứa con trai, nó cũng từng yêu quý sâu sắc.

đổi từ lúc nào?

Chính là từ lúc hai họ liên tục mặt con trai: "Mẹ con vô dụng, con văn hóa, cha con giỏi, cha con nuôi chúng ..."

Dần dần, con trai xa lánh , coi cha nó như một hùng.

Triệu Mai, mà ngay cả cha nó cũng vô cùng sùng bái và trân trọng, tự nhiên trở thành mà nó khao khát công nhận.

Tôi và con trai kiếp vô duyên, một nửa là do hai họ gây .

Bây giờ, họ tự dâng đến cửa, dĩ nhiên sẽ bỏ qua cho họ.

Lúc Lưu Chính Dương đón về, vô cùng cẩn thận.

"Tiểu Tuyết, đừng buồn nữa, chúng sẽ con."

Tôi thút thít: "Đó cũng là đứa bé . Nó c.h.ế.t oan ức bao nhiêu. Kẻ g.i.ế.c nó là Triệu Mai. Triệu Mai ?"

"Cái đó..." Anh ngập ngừng, cũng mở lời, "Chuyện của Triệu Mai, đại diện em tha thứ cho cô .

cố ý."

Tôi lạnh lùng .

Tôi tưởng sắt đá , nhưng vẫn kiềm cơn đau lòng.

"Dựa ? Dựa mà cô cố ý, thì con c.h.ế.t vô ích?"

"Bên kết thúc điều tra, là gián điệp địch. Tôi em gặp cô , nên để cô về ."

Tôi tức giận gào : "Lưu Chính Dương, còn là con nữa ? Cô là kẻ thù g.i.ế.c con đấy.

Anh cứ thế mà bỏ qua cho cô ? Cô thậm chí cần một lời xin đối diện ?

Hay là xót cô ?

Hoặc là bắt cô xin , hoặc là chúng ly hôn!"

"Ly hôn? Em linh tinh gì ? Tôi sẽ ly hôn với em. Tôi cả đời cũng sẽ ly hôn với em."

Anh trịnh trọng cam kết, còn mang theo vẻ ban ơn.

Anh nghĩ chỉ giận dỗi, nhưng vẫn còn yêu sâu đậm.

Tôi nổi cơn tam bành, một cái tát giáng xuống.

Cú tát , dùng hết sức lực, thù hận kiếp kiếp đều dồn .

Đầu Lưu Chính Dương đ.á.n.h lệch hẳn sang một bên.

Mẹ vui: "Đứa bé kịp sinh thì là duyên, chứng tỏ nó là kẻ đòi nợ. Đây là chuyện vui."

Loading...