Con cái ngoan ngoãn lời, chồng chăm chỉ làm việc gây chuyện, chồng thì ân cần hỏi han.
Tống Quang thậm chí còn vài ám chỉ về phòng để ‘ngủ’…
Tôi nghĩ, duy trì thêm một thời gian nữa, lẽ là thể thành nhiệm vụ mà rút lui.
Chị gái Trương Giai phẫu thuật thành công, cô còn trẻ, chỉ cần tiếp tục điều trị , cô sẽ sớm khỏe .
Trả cái nhà cho cô , cô thể an một thời gian nhỉ.
Tuy rằng quan hệ dựa tiền bạc vững chắc, nhưng chỉ cần cô thích, đều thể sức.
Còn con đường phía nên thế nào, lựa chọn là ở tay cô .
…
Có một làm về muộn, lúc về thì thấy xe của Tống Quang đang đỗ trong bãi đậu xe hầm, xe vẫn tắt máy.
Hắn đón con về nhà ?
Làm gì ở đây ?
Tôi lén từ một bên, xa xa, thấy một phụ nữ tức giận chạy xuống khỏi xe của Tống Quang.
Tống Quang sốt ruột kéo cô , : “Đừng làm rộn nữa, cứ tiếp tục như , vợ sẽ mất!”
Người phụ nữ đó bất mãn : “Anh là ly hôn, bây giờ đổi ý! Anh nó đang đùa giỡn ! Được thôi, lát nữa sẽ đến nhà gõ cửa, chúng đường ai nấy !”
Tống Quang ngó , vẻ sợ phát hiện, : “Bà cô ơi, nhỏ tiếng thôi! Tôi cầu xin cô ! Vậy nhé, cho cô mười vạn, chuyện coi như xong, ?”
Người phụ nữ miễn cưỡng kéo , đó hai còn ôm ấp thì thầm mấy câu, còn rõ nữa.
Tốt, , thật sự .
Vợ thì trải qua cửa tử, chồng thì vẫn còn phong lưu ong bướm khắp nơi!
Không tiền cho vợ chữa bệnh, mà thể cho mười vạn tệ tiền bịt miệng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/quay-tung-nha-chi-gai-song-sinh/chuong-5.html.]
Tôi bây giờ mới hiểu tại thám tử tư điều tra Tống Quang ngoại tình.
Người phụ nữ là hàng xóm đối diện nhà , thỏ còn ăn cỏ gần hang, Tống Quang mà tè bậy ngay cửa nhà !
Tôi gửi ảnh cho thám tử tư, để điều tra rõ mối quan hệ của hai , tất cả đợi đến khi Trương Giai bệnh khỏi mới quyết định.
Vì chuyện ghê tởm , tâm trạng cực kỳ vui, kết quả cửa một giọng chói tai.
“Ồ, đại nhân vật về !”
Em chồng của Trương Giai, Tống Minh, mà đến.
Tôi ấn tượng về Tống Minh, cô nghiệp đại học, là một hot girl mạng nhỏ, thu nhập cũng tạm , nhưng tính cách tệ, thích so bì, luôn cay nghiệt với chị dâu Trương Giai.
Hai năm nay cô ký hợp đồng với công ty quản lý ở phía Nam, ít khi đến đây, nhưng mỗi đến, nhất định sẽ gây chuyện.
Tôi lạnh lùng cô , : “Cô đến .”
Tống Minh phẩy phẩy móng tay, : “Thái độ của cô là gì, hoan nghênh ? Tôi đến nhà trai , đến tìm cô.”
Tôi mặc kệ cô , cởi áo khoác, đặt túi xuống, hỏi chồng: “Mẹ, hôm nay ăn gì? Có cần làm món đặc biệt ?”
Mẹ chồng còn kịp , Tống Minh chen : “Tôi cô mặt dày , cơm nấu, để làm!”
“Ồ, là cô làm ?” Tôi .
Tống Minh tức giận: “Cô dựa mà bắt làm cơm!!”
Mẹ chồng vội vàng ngăn cô : “Sao chuyện với chị dâu ! Đi phòng nhỏ xem TV , đừng làm rộn nữa.”
Nói xong bà sang , “Làm ba món , con xem con ăn gì thì mua.”
Tôi gật đầu: “Vậy con sẽ xem mua.”
Tống Minh thấy chúng hòa thuận như , nhíu mày : “Mẹ, cưng chiều cô như ! Đi làm thì ghê gớm lắm ? Kiếm bao nhiêu tiền? Còn dựa trai con.”
Mẹ chồng bất lực đảo mắt, nhét một cái bánh bao miệng cô : “Ăn , gì thể bịt miệng con!”
Đến bữa tối, Tống Minh tiếp tục kén chọn, tìm cớ: “Bữa ăn của các cô cũng khá đấy, ở Hàng Châu hiếm khi ăn món , thật chi tiêu!”