"Nhị Bảo, hôm nay, chính là cha nuôi của cháu !"
"Sau , bất cứ thứ gì cháu thích, cha nuôi đều mua cho cháu!"
"Cả con phố cổ của cha nuôi đều sẽ để cho cháu, cháu chính là ông chủ lớn nhất của Thanh Ngọc Street!"
Diệp Minh tuy ở ghế phụ nhưng bế Nhị Bảo tay. Nhị Bảo quấy , ngoan ngoãn trong lòng Diệp Minh, tay nhỏ cầm chuỗi hạt của Diệp Minh nghịch ngợm, khuôn mặt bầu bĩnh tươi.
"Ông chủ Diệp, đừng chiều cháu quá mà hư mất."
Đường Tình khẽ, tài xế lái xe với tốc độ định 40km/h nên cũng lo lắng việc Diệp Minh ghế phụ bế Nhị Bảo. Chỉ là lời của Diệp Minh khiến Đường Tình choáng váng, thật sự coi Nhị Bảo như con đẻ, thậm chí để cả con phố cổ cho bé.
"Haizz, Đường tiểu , lời là nghiêm túc đấy."
Diệp Minh nghiêm túc vung tay:
"Đại sư từng bói cho , là vận tài lộc dày nhưng duyên con cái mỏng, căn bản là ! Muốn con là điều thể. Nhị Bảo hợp duyên với , chính là quý nhân trong mệnh của ! Sau bộ gia sản của đều sẽ để cho cháu! nào, Nhị Bảo, của cha nuôi chính là của cháu đó!"
Nói đến hưng phấn, Diệp Minh ôm chặt Nhị Bảo, áp mặt . Nhị Bảo râu của chạm , nhíu mày nhưng , ngược như hiểu lời Diệp Minh, há miệng khúc khích.
"Cái ..."
Đường Tình ngẩn , lẽ Diệp Minh thật sự đào tạo Nhị Bảo thành kế nghiệp? Cô đột nhiên nghĩ, quyết định nhận Diệp Minh làm cha nuôi của Nhị Bảo sai lầm ... Chỉ là giờ hối hận cũng kịp nữa, Đường Tình ngờ rằng sự bảo bọc của Diệp Minh, Nhị Bảo trở thành "vua" của phố cổ Bành Thành.
"Đến đến . Nhị Bảo, chúng đến nơi !"
Để chăm sóc Tam Bảo xe, Diệp Minh lệnh cho tài xế duy trì tốc độ 40km/h, tuyệt đối vượt quá. Tài xế lái xe chậm như rùa bò, nhưng nhờ khí vui vẻ giữa Diệp Minh và Đường Tình nên thời gian trôi qua nhanh. Ngược , chiếc xe của Kỷ Quân Trạch và Cát Cảnh Bách im lặng như tờ, thời gian như ngưng đọng.
Cuối cùng cũng đến Việt Ninh Hiên, Cát Cảnh Bách nhảy xuống xe, chạy ngay về phía Đường Tình.
"Cô Đường... Hỷ Bảo..."
Cát Cảnh Bách chạy đến bên Đường Tình, thì thầm tai cô:
"Cô Đường, chú Kỷ đáng sợ quá, chú thật sự là bố của Hỷ Bảo ? Chẳng giống chút nào!"
Kỷ Quân Trạch ngay lưng, lạnh lùng :
"Ta đương nhiên là bố của Hỷ Bảo, và nhóc con, đừng hòng cưới con gái của !"
Cát Cảnh Bách giật , vội trốn lưng Đường Tình.
"Thôi nào, đừng dọa Cảnh Bách nữa!"
Đường Tình đẩy nhẹ Kỷ Quân Trạch, hiểu nhỏ nhen thế.
"Ông chủ Diệp, còn hẹn với khác, và Kỷ Quân Trạch cứ ..."
"Hey, Miss Đường!"
Giọng nhiệt tình của Jones vang lên. Đường Tình ngẩng đầu, thấy Jones, Chu Vọng Trần và Đường Thiên Kiều bước xuống từ chiếc xe phía .
"Cô Jones!"
Đường Tình bế Hỷ Bảo bước tới, "Thật trùng hợp, cũng đến."
" , thật trùng hợp!"
Jones gật đầu, ánh mắt đổ dồn Hỷ Bảo trong lòng Đường Tình. Hỷ Bảo trông như búp bê với làn da trắng nõn, cô bé tò mò Jones, miệng tươi.
"Ôi, em bé dễ thương quá! Cô Đường, đây là con gái cô ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/quan-hon-80-duoc-chong-sung-tan-troi-nho-ba-dua-con/chuong-733-khi-phach-cua-ong-chu-diep-ca-pho-co-cua-ta-deu-la-cua-nhi-bao.html.]
Jones rời mắt khỏi Hỷ Bảo, cẩn thận hỏi:
"Tôi... thể bế cháu một chút ?"
Không ngờ Hỷ Bảo tự động đưa tay , tỏ rõ thiện cảm với Jones.
"Tất nhiên ."
Đường Tình gật đầu, Hỷ Bảo nghiêng về phía Jones, đôi mắt sáng long lanh.
"Cảm ơn, cảm ơn."
Jones bế Hỷ Bảo, mũi ngửi mùi sữa thơm phức, ngậm miệng.
"Cháu dễ thương quá, tên cháu là gì ?"
Jones hỏi, Hỷ Bảo ê a trả lời.
"Cháu tên Kỷ Cẩn Hỷ, gọi là Hỷ Bảo."
"Hỷ Bảo? Hỷ Bảo!"
Jones gọi thử, Hỷ Bảo gật đầu mạnh.
"Ha ha, cháu hiểu gì kìa!"
Jones càng thích Hỷ Bảo, ôm chặt buông.
"Miss Đường, lát nữa Hỷ Bảo sẽ cùng chúng dùng bữa chứ?"
Jones mong chờ Đường Tình. Đường Tình , thấy Diệp Minh và Kỷ Quân Trạch đang đợi.
"Được, ."
Dù Diệp Minh nhận Nhị Bảo, Hỷ Bảo theo cô cũng vấn đề gì.
"Ông chủ Diệp, , Hỷ Bảo với , chúng bàn xong việc sẽ ngay."
Đường Tình vẫy tay, Kỷ Quân Trạch hiểu ý, gật đầu với Chu Vọng Trần.
"Ông chủ Diệp, chúng thôi."
Kỷ Quân Trạch bế Đại Bảo, đẩy xe đẩy trong.
Jones thấy chiếc xe đẩy, mắt sáng lên, bế Hỷ Bảo theo.
"Hello."
Cô chủ động chào. Kỷ Quân Trạch bản năng đáp :
"Hello."
Câu tiếng Anh đơn giản nhưng phát âm chuẩn khiến ngạc nhiên.
"Wow, tiếng Anh?"
Jones kinh ngạc Kỷ Quân Trạch. Diệp Minh và Cát Thiên Hâm cũng tròn mắt.
"A little."
Câu "một chút" của phát âm hảo. Lẽ nên để lộ khả năng tiếng Anh, nhưng mặt Cát Thiên Hâm, Kỷ Quân Trạch nhịn mà phô trương. Anh liếc Cát Thiên Hâm, như : So với , nhóc còn kém xa lắm.